“Rốt cục cô có bao nhiêu là trò để quậy hả?” - Lâm Thanh nhíu mày khó chịu mắng.
Lưu Uyển Linh đeo ngay cho mình khuôn mặt không bao giờ bị tổn thương, thong thả ung dung bước đến bên cạnh anh, bàn điều kiện: “Nhìn anh vất vả ra ngoài kiếm phụ nữ, tôi thấy không nỡ.”
“Cô...” - Lâm Thanh vừa ú lên một tiếng thì Lưu Uyển Linh lại ngăn lại: “Hay để tôi thử một chút cho anh đánh giá xem tôi đi làm gái gọi thì có hơn cô ta hay không?”
Lâm Thanh sững sờ khi nghe thấy ý nghĩ bạo gan này từ miệng của Lưu Uyển Linh.
“Nếu cô ta thực sự đi làm gái gọi thì sao?” - Anh không dám nghĩ nữa cũng chưa kịp có thời gian nghĩ thì Lưu Uyển Linh đã trổ hết tài nghệ ra với anh.
Điều mà anh nhìn thấy bây giờ chỉ là đỉnh đầu của cô. Từ trong tấm gương gần đó phản chiếu ra hình ảnh của hai người, một đứng một quỳ. Từng cơn kích động. Không chỉ cô gái tóc vàng kia kinh ngạc, bản thân Lâm Thanh cũng không hiểu hết về cơ thể của mình. Anh phản ứng mãnh liệt trước Lưu Uyển Linh đến mức đôi chân tưởng chừng rắn như thép kia cũng ngã ngồi trên giường. Cái miệng kia của cô vẫn quyết không buông tha mà theo đó trườn lên giường cùng anh.
Lâm Thanh thực sự mệt mỏi sau một hồi với cô gái tóc vàng kia nhưng rất nhanh sau đó dưới sự trêu chọc của Lưu Uyển Linh thì anh lại hồi phục và quay người tiếp tục xâm nhập vào cô. Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858995/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.