Amy ngây ngốc ngồi trong xe cho thủ hạ của Đoàn Nam Phong còng tay đưa đi. Đầu óc cô không còn một chút trí lực để nghĩ cách thoát thân nữa. Ở vào giây phút này cô mới bất ngờ nhận ra được tình cảm của Lập Thế Khang dành cho mình. Chỉ tiếc là... có những thứ đã quá muộn màng. Ở bên cạnh hắn, cô chỉ có bi thương. Đời này điều Amy kiên định nhất chính là buông tay anh. Triệt để quên anh.
Đúng như giao hẹn của Đoàn Nam Phong và Lập Thế Khang, Amy bị đưa đến một căn nhà gỗ trên đồi chong chóng, khu vực có rất nhiều những chiếc chong chóng cao ngất như người khổng lồ vươn người đứng thẳng, nơi này vốn là nơi lợi dụng sức gió làm quay turbines (tua-bin) cung cấp điện năng cho bang California.
Đoàn Nam Phong giao phó mọi chuyện cho thuộc hạ thì liền gấp gáp ngồi vào xe, câu đầu tiên anh hỏi là: “Uyển Linh thế nào rồi?”
Trần Khải Nam liền đáp: “Lâm Thanh đã đưa mợ chủ về nhà họ Lưu. Có lẽ không gặp phải vấn đề gì.”
Đoàn Nam Phong nhẹ giọng ra lệnh: “Đưa tôi đến đó.”
Chiếc xe hơi cao cấp băng băng trên con đường trồng rất nhiều hoa cải tiến về khu vực dân cư cao cấp ở phía Nam Los Angeles và rẽ vào biệt thự của nhà họ Lưu. Đoàn Nam Phong dùng bộ mặt lạnh tanh bước xuống xe đi thẳng vào nhà.
Câu đầu tiên khi anh vừa bước vào là một câu cảnh cáo: “Nếu chuyện con gái ông bỏ trốn còn diễn ra một lần nữa thì dự án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858959/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.