Đoàn Nam Phong nhếch môi, lạnh lùng nói: “Amy, giữa tôi và cô nếu cùng nhau nổ súng thì vị trí nào có khả năng sống cao hơn?”
Amy hít một hơi dài, ấn mu bàn tay trái vào thành xe để kích hoạt nút báo nguy hiểm đến Lập Thế Khang. Từ văn phòng của mình, Lập Thế Khang nhận được tín hiệu liền như ngồi trên đống lửa. Tín hiệu này có nghĩa là Amy đã lâm vào bước đường cùng không thoát được và cô sẽ chọn cách chết cảm tử cùng đối phương.
Lập Thế Khang sợ run người, trán anh toát đầy mồ hôi. Điều duy nhất anh có thể nghĩ đến đó là ấn nút gọi cho Đoàn Nam Phong. Rất nhanh sau đó trợ lý của Đoàn Nam Phong là Trần Khải Nam đã nghe máy.
Trần Khải Nam tiến lại gần chỗ của Đoàn Nam Phong nói nhỏ vào tai anh: “Cậu chủ, Lập Thế Khang gọi.”
Amy đang giữ ngón trỏ nơi cò súng thì nghe đến tên của Lập Thế Khang. Cô liền nhíu mày khó hiểu rồi thả lỏng ngón tay ra. Mệnh của cô là của chủ nhân, hắn không cho cô chết cô tuyệt đối không được tự ý hành động. Gương mặt Amy lạnh tanh kiên nhẫn lắng nghe những lời của Lập Thế Khang.
Đoàn Nam Phong nghe Lập Thế Khang gọi tới liền nhếch môi cười nói: “Mở video call (cuộc gọi hình ảnh)”
Trần Khải Nam nghe xong liền y lệnh kết nối hình ảnh với Lập Thế Khang. Đầu dây bên kia, Lập Thế Khang nhìn thấy Amy bị Đoàn Nam Phong chĩa súng vào đầu thì gương mặt liền biến sắc nhưng anh quyết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858958/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.