Amy nhìn hắn rồi phán một câu cộc lốc: “Không, tôi muốn đi ngủ.”
Nói xong cô liền nhào lên giường kéo chăn đắp kín đầu. Người đàn ông ôm một bên tay bị thương bước ra ngoài ban công phía biển hóng gió và nhìn sóng biển đều đều vỗ vào những cây cột gỗ dưới chân. Phòng của anh trùng hợp lại cạnh phòng của Amy. Chỉ là tạm thời anh không dám quay về phòng. Ít nhất phải chờ bọn The Ring bị bắt hết thì sóng mới có thể yên biển mới có thể lặng.
Đúng lúc này, tiếng cửa phòng vang lên. Người đàn ông vừa quay mặt vào phòng thì đã thấy Amy nhanh như cắt lao xuống giường. Bằng khả năng cảnh giác cao nhất, Amy chộp lấy cây súng bên cạnh thủ sẵn rồi chậm rãi tiến ra cửa. Người đàn ông cũng theo cô bước lại phía cửa và tìm một nơi nấp lại phòng khi yểm trợ cho Amy.
Cánh cửa vừa mở ra, hai người trong phong căng thẳng chờ đón tình huống xấu nhất xảy đến nhưng may sao người bên ngoài cửa là nhân viên của nhà hàng đến phát thức ăn sáng. Họ xin lỗi vì nhà hàng bị hư hỏng chưa thể sửa ngay được nên không thể tổ chức tiệc “buffee” (tiệc tự chọn) cho khách.
Amy thấy họ đưa cho mình một túi đồ ăn thì liền nhìn nhìn vào bên trong túi và nói thêm: “Cho tôi thêm một phần nữa. Tối qua các người không cho tôi ăn tối nên bây giờ tôi muốn ăn bù.”
Nghe vậy, nhân viên khách sạn cũng vui vẻ đưa thêm cho cô một túi giấy đựng bữa sáng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858922/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.