Ánh mắt Đoàn Nam Phong quắc lại, phát ra một giọng lạnh không kém ném về phía đối phương: “Lập Thế Khang, mày muốn sao đây?”
Đầu dây bên kia cười lớn, tiếng cười lãnh khốc và có mấy phần cô đơn: “Tốt! Rất tốt! Ít ra mày còn chưa quên tao. Vậy thì mày có biết hôm nay là ngày gì hay không?”
Đầu mày của Đoàn Nam Phong hơi nheo lại như vặn óc cũng không nhớ ra được hôm nay là cái ngày gì. Thấy phía Đoàn Nam Phong không trả lời, đầu dây bên kia liền đanh giọng lại rít ra từng tiếng: “Ngày này năm năm trước chính là ngày chết của Amy. Ngày đó tao đã từng thề rằng trong vòng năm năm tao phải là người đứng đầu của nhà họ Lập và đòi lại nợ máu cho Amy.”
Ngừng một chút giọng đầu dây bên kia lại nói tiếp: “Lâm Thiên Vũ hắn đã chết quá sớm. Như vậy là quá dễ dàng cho hắn. Nhưng Đoàn Nam Phong mày vẫn còn sống, mày hãy ở đó mà chờ đợi nhận lấy luôn cả phần của hắn đi.”
Nghe thấy lời hăm dọa của Lập Thế Khang, Đoàn Nam Phong lúc này mới lên tiếng, giọng anh đều đều hỏi lại khiến đối phương không bắt ra được nửa điểm tâm lý của anh: “Tao đã nói với mày rất nhiều lần, cái chết của Amy không liên quan tới tao hay Thiên Vũ, tại sao mày cứ cố chấp như vậy?”
Đầu dây bên kia nghe xong lại phát ra tiếng cười lớn, rồi cất giọng nói vừa ngông cuồng vừa điên loạn: “Bất kể thế nào, bất kể là ai, chỉ cần có liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858912/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.