Con đường đi đến chỗ của nữ vương vô cùng khó khăn và phức tạp. Chiếc chuyên cơ vừa đáp xuống sân bay Cusco, mọi người lại tiếp tục đi xe đến Machu Picchu để lấy trực thăng bay đến hang động đó. Lúc đến đây, Lâm Thiên Vũ đã mang theo rất nhiều bom mìn dự định là sẽ làm sập lối vào nhưng không ngờ khi vừa đến cửa hang thì bọn họ đã gặp Inti đang đứng chờ sẵn.
Sắc mặt hắn không tốt, trên người không mặc giáp y đỏ sẫm chói lóa như mọi ngày nữa mà thay vào đó là trang phục màu nâu sậm trầm mặc.
“Thầy mo sai tôi ra đây đón mọi người.” - Giọng Inti cùng nét mặc Inti không biểu lộ cảm xúc nhưng đôi mắt anh hoàn toàn nhuốm màu đau khổ.
Lâm Thiên Vũ nghe vậy liền hồ nghi hỏi lại: “Các người biết chúng tôi sẽ đến?”
Inti gật đầu, hai mắt rưng rưng quay đi. Hắn đưa bọn họ đi qua cổng bí mật, đi xuống những chiếc thuyền nhỏ làm bằng gỗ nhẹ rồi chống theo đầm lầy đi vào hang động của vương quốc Inca. Trên đường đi, nhìn sắc mặt Inti không tốt, Tinh Vân quan tâm hỏi: “Cậu không khỏe sao?”
Inti lắc đầu, ánh mắt man mác nhìn về nơi vô định, khó khăn nói: “Thầy mo của chúng tôi nói rằng hôm nay sau khi mặt trời xuống núi, nữ vương sẽ về với thần Mặt Trời.”
Tinh Vân nghe xong trừng lớn hai mắt. Trong mắt cô có hoảng sợ, có kinh hãi gấp gáp hỏi lại: “Sao lại như thế được. Nữ vương còn rất trẻ.”
Inti nhắm mắt nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858906/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.