Nói đến đây nàng lại e thẹn nhìn xuống. Lâm Thiên Vũ nhìn theo từng cử động của nàng, hắn yêu chết đi được cái vẻ trong sáng thuần khiết mà cao quý của người vợ mới cưới. Gương mặt lãng tử phong trần hàng ngày của hắn bất giác đã biến đi đâu mất, giờ đây chỉ còn lại gương mặt của kẻ si tình.
Sau một lúc, chiếc bùa cũng ngừng rung lắc. Nữ vương cẩn thận cung kính đặt nó vào lại hộp vàng và lần nữa quỳ xuống hành lễ như lúc nãy. Sau đó, cô sánh bước cùng anh ra phía trước phòng thờ. Lúc này hai người họ dừng chân trước một bức chân dung của người đàn ông da trắng.
Nữ vương dùng ánh mắt ngưỡng vọng nhìn người trong ảnh, rồi nói: “Cám ơn người đã mang anh ấy đến với con và tộc dân Inca.”
Lúc này không chỉ có Lâm Thiên Vũ thắc mắc mà ngay cả Tinh Vân cũng nóng lòng không nhịn được, liền nói: “Thiên Vũ, mau hỏi xem ông ấy là ai?”
Thiên Vũ nghe theo liền lập theo lời Tinh Vân hỏi lại nữ vương: “Sisa, người ấy là ai?”
Nữ vương liền nói: “Đó là ân nhân cứu sống tộc dân Inca. Người ấy tên là Diego Garcia.”
Lâm Thiên Vũ liền thấy cái tên này quen quen, thì ra lúc nãy nàng nói người này là quân sư của Francisco Pizzaro. Nhưng tại sao quân sư của kẻ hủy diệt vương triều Inca lại là ân nhân của tộc dân Inca?”
Nữ vương nhẹ nhàng kéo tay Lâm Thiên Vũ nhìn về bức chân dung hoàng hậu của vua Atahualpa và cặn kẽ giải thích: “Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858898/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.