Lúc thấy Lâm Thiên Vũ giải vây cho mình, mấy cô tiếp tân xinh xắn cung kính cúi đầu chào anh, còn anh thì nháy mắt tình tứ cho các em ấy.
“Cô thấy gì không? Lâm tổng đang nháy mắt với tôi đó.”
“Cô nhầm rồi, anh ấy là đang nháy mắt với tôi.”
“Hai cô nhầm hết rồi, rõ ràng anh ấy hướng về tôi chứ.”
Mấy cô tiếp tân thay nhau tranh cãi về cái nháy mắt của tổng tài đa tình nổi tiếng New York trong khi anh lại đang quan tâm Hoàng Gia Khiêm.
Hoàng Gia Khiêm nghĩ đến Yên Di thì không sao có thể bình tĩnh được. Anh không biết vì sao cô ta lần nào cũng tránh né anh. Hết lần này đến lần khác rượt đuổi nhau đến mệt. Lâm Thiên Vũ dùng bộ mặt “chuyên gia tình ái” nhìn Hoàng Gia Khiêm nhăn nhó mặt mày thì liền phán: “Anh Khiêm à, tình yêu là cái thứ rắc rối như vậy đó. Anh dính vào làm chi cho khổ. Anh nhìn xem, xung quanh anh có biết bao phụ nữ. Họ giống như là những món ngon sẵn sàng dâng đến miệng anh. Có người thì như mì ăn liền, ăn cho qua cơn đói. Có người lại giống như “fastfood” (thức ăn nhanh),có hương có vị nhưng ăn hoài sẽ ngán. Có người lại giống như cơm gia đình, ăn thì bổ nhưng không có phẩm vị. Có người lại như di cá tổ yến, đắc giá hấp dẫn nhưng không thể ăn mỗi ngày. Phụ nữ loại nào cũng có, anh hà tất phải yêu?”
Hoàng Gia Khiêm không nuốt nổi những lý lẽ của Lâm Thiên Vũ, anh chỉ lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858846/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.