Nghĩ đến đây, anh liền bước nhanh lên phòng mở máy tính ra xem hoạt động hàng ngày của Lưu Uyển Linh. Màn hình máy tính hiện lên hình ảnh của cô ở nhà thông qua camera giám sát. Lâm Thanh nhìn qua toàn bộ băng ghi hình thì thấy Lưu Uyển Linh cả ngày không bước chân ra đường. Anh tò mò lia chuột xem lại các mốc thời gian trong ngày. Thật không thể tin được, Lưu Uyển Linh chính là lau chùi dọn dẹp nhà cửa từ sáng đến chiều. Cô lau mọi ngóc ngách, dọn lại vườn cây và cuối ngày thì ngồi trên sofa đan len.
“Thật không ngờ cô ta nghe lời mình, không dám trốn việc. Tốt lắm Lưu Uyển Linh, hôm nay tôi sẽ tặng thêm tiền thưởng cho cô.” - Lâm Thanh nghĩ thầm rồi hào phóng đánh dấu thưởng vào lịch chấm công của cô trên hồ sơ trong máy tính.
Lúc bước vào nhà tắm, anh còn thấy một chậu cây nhỏ đặt ở bồn rửa mặt khiến cho cả căn phòng sáng hẳn lên. Lâm Thanh cười cười nghĩ: “Lại là tác phẩm của cô ta.”
Sau khi tắm xong bước ra ngoài, Lâm Thanh mới để ý thấy hình như drap trải giường cũng được thay mới. Mùi hương trên drap giường cũng thoang thoảng mùi hoa hồng thơm ngát.
“Có lẽ là do cô ta bày trò xịt nước hoa vào. Cô gái này thật lắm chuyện mà.” - Lâm Thanh cười cười nghĩ thầm rồi xốc chăn lên giường ngủ một giấc ngon đến sáng. Có lẽ vì chăn thơm gối mềm nên anh ngủ liền một giấc đến gần trưa mới thức dậy.
Lúc Lâm Thanh bước xuống lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858845/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.