Nhìn thấy gương mặt Yên Di xị xuống và tốc độ ăn cũng không còn được như lúc đầu thì Hoàng Gia Khiêm liền quan tâm hỏi: “Không vừa miệng em sao?”
Giọng nói của anh ấm áp và thâm trầm biết bao khiến cho “con bê nhỏ” Yên Di ngẩng ngơ ngơ ngẩng nhấc mi mắt lên len lén nhìn anh, rồi khẽ lắc đầu đáp: Không phải.”
Dì Thư thấy vậy liền gắp cho cô một miếng bầu xào rồi ân cần nói: “Yên Di, ăn bầu cho dễ nè con.”
Ánh mắt dì Thư chan chứa đầy thương yêu nhìn Yên Di khiến cô không tự chủ được đưa chén ra đón lấy và đưa vào miệng ăn ngon lành.
Hoàng Gia Khiêm không hiểu tâm tình thiếu nữ cũng không biết phải chiều Yên Di như thế nào để cô vui, cũng may luôn có dì Thư bên cạnh giải dây cho anh.
Sau khi ăn xong bữa cơm, dì Thư vui vẻ mang ổ bánh “black forest” mà Yên Di mang tới ra bàn ăn. Chiếc bánh xinh đẹp nằm trong hộp giấy chắc chắn của một nhà hàng nổi tiếng ở New York khiến dì Thư trầm trồ: “Le pettit là nhà hàng Pháp hạng nhất ở New York, sao con có thể xin việc được ở đây vậy bé Di?”
Yên Di được khen liền cắn cắn môi cười nói: “Dạ, chắc con gặp may thôi. Lúc đầu con xin vào làm phụ bếp. Làm một vài tuần thì bên bếp làm món tráng miệng thiếu người nên ông chủ cho con qua phụ cho sư phụ bên đó. Con cũng không hiểu sao ông ấy lại nhận con làm học trò. Đây là món bánh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858802/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.