Sau khi có được sự đồng thuận và ủng hộ của ông ngoại, Hoàng Gia Khiêm mạnh dạn hơn trong chuyện theo đuổi Yên Di. Nhất là sau khi thủ tục ly hôn của Yên Di và Thừa Hiên hoàn tất thì Hoàng Gia Khiêm càng nóng lòng hơn.
Yên Di thì ngược lại, có thể do nghĩ thông, có thể do mệt mỏi nên cô quyết định mặc kệ tất cả, sống cuộc đời tự do của những cánh chim trời. Cuộc sống của “con bê con” từ giờ bước sang một trang khác. Cô không mang oán giận, không mang thù hận với Hoàng Cao Thừa Hiên hay Hoàng Gia Khiêm, càng không ôm mộng “kẻ thù thành tri kỷ” hay “hoàng tử lấy Lọ Lem”. Cái cô muốn là những tháng ngày thanh xuân này được sống theo ý mình.
Cô ra đi, thực sự bước ra khỏi nhà của Hoàng Cao Thừa Hiên để tìm cuộc sống thuộc về mình. Xách balô lên, kéo vali rời khỏi Columbia, Yên Di đã đến Mĩ như trạm dừng chân đầu tiên. Cô bắt đầu công việc của một người phụ bếp trong một nhà hàng Pháp rất lớn ở New York. May mắn có lẽ luôn mỉm cười với tài năng ẩm thực thiên bẩm của cô, mà chủ yếu là ăn. Cô được một đầu bếp chuyên làm bánh người Pháp nhận làm học trò. Từ đó cô chuyên tâm học làm ra nhiều loại bánh ngon.
Yên Di nhớ như in lần đầu tiên cô tự tay làm được ổ bánh “Black Forest” (khu rừng đen),một loại bánh nổi tiếng được làm từ những trái anh đào của khu rừng đen ở Đức, cô đã mang nó đến tặng cho dì Thư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858800/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.