Lâm Thiên Vũ ngẩng người nhìn Đoàn Nam Phong, anh và hắn trước nay bao nuôi phụ nữ chưa từng giao ra thẻ tín dụng của mình. Nếu có cũng là tạo thẻ ghi nợ không giới hạn và cuối tháng thanh toán lại. Nhưng rõ ràng Tinh Vân nói là thẻ của Đoàn Nam Phong tức là thẻ tín dụng mang tên anh.
“Nam Phong, cậu làm thẻ tín dụng phụ sao?” - Lâm Thiên Vũ thắc mắc hỏi Đoàn Nam Phong.
Đoàn Nam Phong ngậm miếng chè thanh ngọt ở cổ lắc đầu thành thật khai: “Không phải. Mình đưa cho Tinh Vân thẻ chính.”
Lâm Thiên Vũ nghe xong trừng mắt: “Thẻ chính tức là thẻ trước giờ cậu vẫn dùng, do Đoàn thị trả lương cho cậu cùng với lợi nhuận, tất tần tật trong cái thẻ đó, có phải không?”
Đoàn Nam Phong gật đầu xác nhận. Nhìn thấy Đoàn Nam Phong như vậy, gương mặt Lâm Thiên Vũ không biết nên có cái biểu cảm gì, anh lại nheo mày hỏi: “Nhưng nếu mình nhớ không lầm thẻ đó của cậu không thể dùng chung. Cậu đưa nó cho Tinh Vân vậy cậu tiêu xài như thế nào?”
Đoàn Nam Phong ăn xong chén chè thứ hai liền uống ngụm nước rồi nhẹ nhàng nói: “Cần tiêu gì thì mình ký sổ, cuối tháng hoá đơn gửi đến chỗ Tinh Vân để cô ấy thanh toán.”
Lâm Thiên Vũ và Lưu Uyển Linh nghe xong cái muỗng trên tay tự nhiên rơi xuống. Bọn họ không ngờ Đoàn Nam Phong cũng có ngày bị lâm vào cảnh này, bị phụ nữ quản lý chi tiêu đến chặt chẽ không còn chỗ thở.
Lâm Thiên Vũ nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858790/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.