Cao Hiển Minh liên tục lắc đầu, chậm rãi đặt nghi vấn: “Lâm Thiên Vũ, chuyến đi này cậu cũng không có tự tin mà lại dám nói chắc như vậy sao? Hơn nữa xét về khảo cổ hay lịch sử thì có biết bao chuyên gia hàng đầu sẵn sàng giúp cậu. Tại sao nhật định phải là con gái tôi?”.
Ngừng một chút, Cao Hiển Minh lại chậc lưỡi thở dài khéo léo đuổi khách: “Được rồi, tôi sẽ nói chuyện với ba mẹ cậu. Cậu hãy tạm xuống nhà đi. Tinh Vân và bà nhà tôi chắc đang chờ cậu đó.”
Sau khi Lâm Thiên Vũ rời đi, Cao Hiển Minh liền quay sang Đoàn Nam Phong, chất vấn: “Còn ý cậu thì sao? Đồng ý để Tinh Vân đi mạo hiểm hả?”
Đoàn Nam Phong hai chân bắt chéo tựa lưng vào phía sau thong thả trả lời: “Ba à, Tinh Vân xưa nay rất có lập trường. Con không nói được cô ấy.”
“Không nói được hay chưa từng thử nói với nó?” - Ông Minh tức giận lớn tiếng hỏi: “Đoàn Nam Phong, cậu có thực lòng yêu Tinh Vân hay lại đang có tính toán khác?”
Đoàn Nam Phong nghe xong ngẩng mặt đối diện thẳng mặt ông Minh, rồi hỏi thẳng: “Ba nói vậy là có ý gì?”
Cao Hiển Minh nhắm mắt, xót xa giải thích: “Đoàn Nam Phong tôi không xa lạ gì với tính tình của cậu. Tôi không hiểu kiếp trước tôi với cậu là cái kiểu ân oán gì mà kiếp này cứ phải làm ba vợ của cậu. Lần trước, cậu đến đề đạt với tôi chuyện cưới Uyển Linh, cậu có bao nhiêu hứa hẹn? Hai đứa cưới nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858777/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.