Bà Minh thương xót nhìn Cao lão phu nhân, rồi lại nhìn sang Lưu Viễn. Bà không ngờ phía sau người đàn ông mình yêu thương lại có một bi kịch như vậy. Cao lão phu nhân lau khô nước mắt rồi rưng rưng nói tiếp: “Sau khi ta biết chuyện ta như điên như dại. Bọn chúng liền nhảy vô gây sức ép bắt ta giao lại tài sản nhà họ Cao cho bọn chúng. Ta từ thái độ nóng vội của bọn chúng mà điều tra được toàn bộ âm mưu thâm độc này cho nên ta đã cho tất cả bọn chúng chết không chỗ chôn thây.”
Lưu Viễn và bà Minh nghe đến đây thì liền kinh hãi sững sốt nhìn Cao lão phu nhân. Họ không ngờ bà cũng ra tay rất độc ác, không thua gì Hoàng lão gia. Hơn nữa Cao lão phu nhân còn là người phụ nữ mạnh mẽ kiên cường. Nếu so giữa phần nhẫn tâm và phần nể trọng thì họ chọn cách nể trọng bà. Một người phụ nữ bị vây tứ phía có thể bình tĩnh xử lý mọi chuyện êm đẹp và trụ vững đến hôm nay như bà thật không dễ dàng gì. Ai đó đã từng nói rằng: “Đứa con là sinh mạng của người mẹ”. Bọn người tham lam chọc vào nơi yếu nhất của bà, cướp đi sinh mạng của bà thì sao bà có thể tha thứ cho bọn họ.
“Hiển Minh, mẹ biết con thấy mẹ quá tàn nhẫn vì dù sao họ cũng là họ hàng của nhà họ Cao. Nhưng con người Lương Phi Phụng ta có ơn ắt đền có thù ắt báo. Bọn họ dám bắt con xa ta, ta phải cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858717/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.