Cùng lúc đấy một chiếc chuyên cơ sang trọng khác từ Los Angeles cũng lao nhanh về phía New York. Chiếc chuyên cơ vừa đáp xuống sân bay cá nhân của bệnh viện tư nhân lớn nhất New York, một bà lão tầm bảy tám chục tuổi da hồng hào, tóc trắng phau, tay đeo chuỗi hạt bạch ngọc chống gậy đi nhưng động tác vẫn còn rất nhanh nhẹn. Phía sau bà có khoảng vài chục vệ sĩ đi theo. Bên cạnh bà có một bà cụ khác tầm sáu mươi tuổi và một ông cụ cũng tuổi tương tầm. Hai người trái phải cung kính cúi đầu đi theo lão phu nhân. Đó chính là Cao lão phu nhân bà nội của Cao Thừa Hiên.
“Thằng nhóc đó bay đến New York sao không đi cứu cháu dâu của ta ra, lại chạy đến đây làm gì?” - Bà nheo mày khó hiểu hỏi trợ lý của mình.
Người đàn ông đi bên cạnh liền thưa: “Thưa bà, cậu chủ nói là cô Tinh Vân đang ở bệnh viện thăm ông ngoại cho nên cậu ấy phải ở đây coi chừng?”
Cao lão phu nhân nhăn mặt hỏi: “Tinh Vân là ai? Sao nó đến thăm ông ngoại nó lại liên quan đến cháu nội ta?”
Người đàn ông liền thưa: “Thưa bà, cô Tinh Vân là người cậu chủ yêu thích mà trước đây thuộc hạ từng bẩm với người.”
Cao lão phu nhân như lên cơn đau tim: “Loạn, loạn hết rồi! Chuyện vớ vẩn như vậy lại có thể xảy ra. Mau, mau đưa ta đi tìm thằng nhãi đó.” - Cao lão phu nhân liền giục người hầu lái xe nhanh từ sân bay về hướng cổng chính của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858706/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.