Hoàng lão gia mở ra xem, xong lại đưa về phía Lưu Viễn nói: “Đây là dự án căn hộ ngọc lục bảo cạnh hồ Michigan ở vịnh Xanh. Dự án này so với Đồi Thiên Sứ chỉ có hơn chứ không kém. Nếu dự án này rơi vào tay cậu nó có thể phát huy toàn bộ lợi nhuận. Tôi tặng nó cho cậu. Cậu hãy trả lại dự án Đồi Thiên Sứ cho nhà họ Đoàn đi. Tôi không muốn bên họ nói nhà chúng ta mạt vận.”
“Hoàng lão gia, dự án Ngọc lục bảo này nếu so về quy mô quả thật vô cùng lớn. Nhưng dự án Đồi Thiên Sứ con không thể buông tay. Nó không phải chỉ vì tiền mà còn vì lý do khác.”
“Lý do gì?” - Hoàng lão gia không nghĩ ra lý do gì để Lưu Viễn bất chấp cắn chặt không buông dự án này nên nheo mắt hỏi lại.
Lúc này bà Minh liền lên tiếng: “Ba, lý do là vì con.”
“Lại có liên quan gì đến con?” - Hoàng lão gia đưa mắt nhìn con gái. Đoàn Nam Phong cũng khó hiểu vì sao nhiều lần bàn chuyện hợp tác mà Lưu Viễn không đồng ý nên chăm chú lắng nghe.
“Đồi Thiên Sứ là ngọn đồi nhỏ nằm phía sau nhà cũ của chúng ta. Lúc con còn nhỏ, ba thường hay vắng nhà. Mỗi lần con nhớ ba, mẹ thường đưa con lên ngọn đồi đó, chỉ tay về phía hồ Michigan và nói ba đang làm việc ở đó để lo cho cuộc sống của gia đình. Ở đó có một tu viện nhỏ, mẹ nói chỉ cần đến đó cầu nguyện thì ba sẽ nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858665/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.