Đoàn Nam Phong bị Hoàng lão gia chụp mũ trước mặt mọi người thì nhất thời chỉ có cứng họng. Nhìn qua Tinh Vân rồi rũ vai bất lực, im lặng trước ông ngoại bá đạo này.
Hoàng lão gia lại nhìn sang con gái lên lớp: “Kim Minh, uổng công ta nuôi dạy con bao lâu, sao con không có chút mạnh mẽ nào vậy? Biết nó bao nhiêu năm nay sống cùng vợ gia đình êm ấm mà con vẫn chưa buông tay sao? Lại muốn làm một tình nhân rẻ mạt như vậy. Con muốn đem danh dự cả gia tộc ra đánh đổi chỉ vì cái thằng giúp việc này hay sao? Sao con không nghĩ nó và vợ nó đang bày trò diễn kịch hòng chiếm hết gia sản nhà ta. Chuyện này đâu phải ít trong xã hội bây giờ.”
Lưu Viễn nghe xong cả người nóng lên muốn cãi lại nhưng vẫn cúi đầu không dám nói gì.
“Ba, Thiên Bình không phải như vậy đâu. Anh ấy là người đôn hậu. Ba không đồng ý cho chúng con ở bên nhau nữa cũng không sao. Xin ba đừng mạt xác anh ấy nữa.” - Bà Minh vừa quỳ vừa cầu xin.
Hoàng lão gia sắc mặt không đổi, quay sang Lưu Viễn mắng: “Dương Thiên Bình, hai mươi lăm năm trước nếu cậu đồng ý hợp tác với tôi thì tôi đã nghĩ lại chuyện của cậu và Kim Minh. Nhưng cái tính cứng đầu ngoan cố và trọng tình nghĩa của cậu đã giết chết cậu. Lúc đó, tôi cho người phá hoại dự án khai thác dầu mỏ của Đoàn Thị, sai sát thủ giết chết cậu nhưng bọn chúng làm việc bất lực không giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858664/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.