Sắp đến bữa tối, Thi Vương truyền dịch xong thìai về nhà nấy. Bố Dung Lỗi bồng thằng cháu, mẹ anh đi đằng sau dỗ dành nó, tuộtlại sau cùng là Cố Minh Châu, mọi người đang chuẩn bị về nhà họ Dung ăn tối.
Cả nhà xuống lầu đợi tài xế đánh xe qua, lúc ra đến cổng thì gặp Dung Lỗi hớthải chạy lại, Cố Minh Châu bèn leo lên xe anh.
Về đến nhà, lúc xuống xe, Dung Lỗi lấy máy PDA từ ghế sau đưa cho Cố Minh Châu.Thoạt nhận ra đồ của mình, cô thốt lên “Ơ?” rồi lục tìm trong túi, “Sao lại ởchỗ anh nhỉ?”
Dung Lỗi cười, nựng tai cô, “Em đấy, cái tật đi đâu quên đấy không bỏ được!”
Lúc đó bố mẹ Dung Lỗi và Đá nhỏ cũng vừa về đến nhà, ông cụ và dì Vi ngồi ngóngthằng cháu nãy giờ, nghe tiếng xe liền vội chạy ra đón. Bỗng dưng câu chuyện bịgián đoạn, đâm ra Cố Minh Châu cũng quên béng không hỏi Dung Lỗi đã xảy rachuyện gì.
Kể từ lúc về nhà, cái cảm giác bực bội cứ bám riết lấy Dung Dịch, bằng chứng lànó dám phớt lờ ngó lơ với cả Cố Minh Châu. Cơm nước xong xuôi, cả nhà ba ngườivề căn hộ của Dung Lỗi, Cố Minh Châu đưa nó đi tắm theo thường lệ, ai ngờ thằngnhỏ lại nhanh chân chui tọt vào nhà tắm rồi khóa trái cửa từ bên trong vớiquyết tâm thà chết chứ nhất định không đầu hàng.
Sau một hồi đôi co qua cánh cửa, cuộc đàm phán đã mau chóng đi đến hồi đổ bể.
Cố Minh Châu tức điên lên được, cô đập cửa rầm rầm. Ở trong, thằng bé la lênnhặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128569/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.