Sắp đặt
Ai trong đời chẳng có một lần đánh cược?
Nếu đã đánh cược thì phải chấp nhận thắng thua.
*
Hôm sau, Thiệu Minh Trạch thức dậy sớm hơn nhưng cũng không rời khỏigiường, anh nằm đó im lặng nhìn ngắm Nhiễm Nhiễm. Cô vẫn ngủ rất ngon,vùi đầu vào gối, mái tóc xõa che gần hết khuôn mặt, chỉ để hở ra chópmũi thon gọn và chiếc cằm nhỏ nhắn. Những sợi tóc đen bóng mềm mại phủlên làn da trắng ngần.
Anh nhất thời nhìn như kẻ mất hồn, không kìmđược kề sát cô, hôn nhẹ lên đôi môi cô. Cô đang ngủ mơ, không biết lẩmbẩm câu gì đó, vùi cả khuôn mặt vào gối.
Thiệu Minh Trạch phì cười, đưa tay vuốt tóc cô, nói:
- Ra đi. Đừng trốn nữa.
Lúc này, Nhiễm Nhiễm mới mơ mơ màng màng mở mắt ra, sững người nhìn anh.
Ánh mắt Thiệu Minh Trạch mang theo nụ cười, anh hôn cô, vỗ vào người cô vô cùng thân thiết, kéo tung chăn ra, để cô nằm một mình trên giườngcho tỉnh giấc. Một lát sau, anh từ nhà tắm bước ra, vừa mặc bộ đồ cởi ra đêm qua vừa nói với cô:
- Mau dậy đi, sắp muộn giờ rồi.
Nhặt chiếc áo sơ mi hơi nhàu trên nền nhà, Thiệu Minh Trạch chau mày, xoay người mở tủ quần áo ra tìm chiếc khác, anh hỏi:
- Ở đây còn chiếc sơ mi nào của anh không?
Lúc này, đầu óc Nhiễm Nhiễm mới tỉnh táo đôi chút, cảm thấy hơi áy náy:
- Không. Em đã xếp hết cho anh mang đi rồi.
Thiệu Minh Trạch quay người nhìn cô, ánh mắt cô mơ màng hỏi:
- Chúng ta thế này có coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-phut-giay-duoc-gap-em/67128/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.