🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Buông xuôi không phải là tha thứ



- Sau này tôi sẽ không hận anh thêm nữa nhưng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh, và quên luôn anh.



*



Sáng sớm hôm sau thức dậy, Nhiễm Nhiễm và Trần Lạc đã ở một thị trấn nhỏ, cách thành phố Tây Bình hàng nghìn kilomet.



Nhiễm Nhiễm mê mẩn nhìn quang cảnh xa lạ ngoài xe, nhất thời không biết mình có phải đang mơ không. Một lát sau, cô mới lấy lại được tinh thần.



Trần Lạc từ một cửa tiệm nhỏ bên đường quay lại xe, đặt bánh mỳ và một hộp sữa nóng vào lòng cô, mỉm cười nói:



- Anh đã hỏi đường rồi. Em ăn một chút đi. Đến đó, chúng ta sẽ dừng dưới chân núi, nghỉ ngơi rồi lên núi chơi.



Thấy cô vẫn sững sờ, anh ta ngừng lại, hỏi:



- Sao thế? Hối hận rồi à?



Cô vội lắc đầu hỏi lại:



- Anh hối hận không?



Anh ta xoay vô lăng, cười nói:



- Anh chỉ hối hận là mình tỉnh ngộ quá muộn.



Cô không hiểu lời Trần Lạc nói, cũng chẳng muốn hỏi kỹ, chỉ mỉm cười hỏi:



- Chuyện công ty thì anh làm thế nào?



Trần Lạc vừa lái xe vừa quay lại nhìn cô mỉm cười:



- Khi em còn đang ngủ, anh đã giải quyết xong hết rồi. Sẽ có người giúp anh làm thủ tục thôi việc.



Nhiễm Nhiễm không ngờ Trần Lạc lại thật sự rời khỏi Hồng Viễn, thật sựvứt bỏ sự nghiệp mà trước đây mình đã phải vất vả phấn đấu mới có được,đồng thời cô cũng ngạc nhiên trước quyết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-phut-giay-duoc-gap-em/2311187/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.