Chương trước
Chương sau
“ Vương Sở Minh.” Vương Sở Hàn tức giận nhìn anh. Còn anh thì hoàn toàn ngó lơ lời gọi của Vương Sở Hàn.

‘Được, nếu vậy trên 10 người không đồng ý thì tôi sẽ xem lại chuyện này” Vương Sở Hàn nghĩ ngợi gì đó, cuối cùng cũng thỏa thuận theo Vương Sở Minh.

Những cánh tay ở dưới bắt đầu giơ lên, có người giơ tay rồi lại bỏ xuống, có người nhất quyết giơ tay.

“ Kết quả cuối cùng là 9/20 người không đồng ý bổ nhiệm tôi làm cố vấn pháp lý nhưng theo lời của chủ tịch nói phải trên 10 người thì mới xem xét lại.” Dương Thiệu đếm từng cánh tay giơ lên rồi cười khẩy một cái.

“ Nên như này tôi vẫn được xem là sẽ bổ nhiệm tôi là cố vấn pháp lý đúng không, chủ tịch Vương?”

“ Ông chớ vội mừng.” Một giọng nói trầm lạnh từ bên ngoài truyền vào.

‘Còn tôi chưa biểu quyết nữa cơ mà.” Hàn Lăng bước vào, ánh mắt căm hận nhìn về phía ông ta.

“ Vậy quyết định của Hàn thiếu là gì?” Ông ta nhướn mày hỏi.

“ Vậy ông nghĩ là gì?”

‘Liệu cậu sẽ đồng ý đúng không?”

“ Ông tự tin về bản thân mình quá rồi đấy.” Anh cười khẩy một cái, tiến đến đẩy ông ta ra.

“ Nếu cổ đông Hàn không đồng ý thì cũng chả sao, phải là trên 10 người mới xem xét lại.”

‘ Tôi cũng không đồng ý. Thẩm Vũ Thần tiêu soái bước vào, ánh mắt khinh thường nhìn ông ta.

“ Ngồi tù lâu quá khiến ông quên luôn cả tôi cũng là cổ phần của Vương thị rồi.”



“ Dương Thiệu, hình như ông quên đếm cả tôi rồi.” Vương Sở Minh tiến đến đứng trước mặt ông ta, lạnh lùng đẩy ông ta ra.

“ Thật là sơ suất của tôi rồi. Xem ra trong thời gian tôi đi cải tạo ở ngoài đã xảy ra nhiều chuyện, mọi thứ thay đổi cũng nhiều quá rồi.” Dương Thiệu dù ngoài mặt mỉm cười nhưng bàn tay sớm đã siết chặt từ lâu.

Theo thời gian mọi thứ sẽ thay đổi, chỉ có cái não của ông vẫn mãi không thay đổi thôi.” Vương Gia Ninh tiến lên khinh miệt ra mặt khiến nụ cười ông ta chợt tắt.

“ Quân, lỗi ông ta ra ngoài.”

Ngay lập tức cậu ta xuất hiện lập tức lỗi ông ta ra ngoài.

‘Họp cổ đông mà không thông báo với chúng tôi một tiếng mà vẫn muốn tiếng phiếu của chúng tôi à?” Thẩm Vũ Thần ngồi xuống vị trí của mình.

“ Chủ tịch Vương, anh phải chúng tôi một lời giải thích chứ nhỉ?” Hạo Xuyên nghi hoặc nhìn.

“ Tan họp. Còn bốn người đến phòng của tôi” Vương Sở Hàn đứng lên rời đi trước, các cổ đông cũng lần lượt đứng lên rời đi. Bốn người đám Vương Sở Minh nhìn nhau rồi cũng phủi tay đi sau.

“ Rốt cuộc là có chuyện gì mà khiến anh em bọn họ tương tàn như thế hả, lão Thần?” Hạo Xuyên ghé sát Thẩm Vũ Thần nhìn hai người đang đằng đằng sát khí đi trước.

“ Tôi còn vừa mới về nước đã lập tức chạy đến đây rồi. Đáng lí câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng, không phải cậu vẫn luôn ở trong nước à?”

“ Tôi đâu có biết. Sáng nay định đến tìm con bé Anh tử hỏi chút chuyện thì nghe thấy đám nhân viên bàn tán xì xào gí đó. Hỏi ra thì biết anh em họ cãi nhau rồi đang mở cuộc họp cổ đông.”

Hai người họ dừng trước cửa phòng chủ tịch rồi tiến vào thì đã thấy Vương Sở Hàn đã an tọa ở ghế chủ tịch.

“ Ba anh em nhà anh rốt cuộc làm sao mà cãi nhau đến sứt đầu mẻ chán như thế hả?” Hạo Xuyên tiếng đến trước mặt Vương Sở Hàn chất vấn.

Vương Sở Hàn im lặng không trả lời, chỉ yên lặng nhìn tập tài liệu trên tay khiến Hạo Xuyên tức điên lên muốn đập cho anh mấy cái, may sao có Thẩm Vũ Thần tiến lên ngăn cản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.