Chương trước
Chương sau
Sau khi rời khỏi Tần gia, Vương Sở Minh không trở về biệt thự mà phóng xe tới thẳng sân bay tới Los Angeles vì chuyện của công ty bên đó Vương Gia Ninh không thể giải quyết một mình nên anh chỉ đành bay sang đó cùng cô giải quyết.

Nhiếp Hân Như đứng nép ở cửa phòng thay đồ nhìn bóng lưng tiến vào phòng ngủ của Vương Sở Hàn, thấy anh đã tiến vào bên trong cô liền cầm đôi cao gót của mình lên và nhẹ nhàng nhón gót đi xuống bằng thang bộ. Vương Sở Hàn đặt đôi cao gót của cô sang một bên, anh nới lỏng caravat nhìn quanh phong bỗng lông mày anh níu chặt. Anh tiến ra ban công, nơi có thể bao quát toàn sân sau của căn biệt thự, đứng nhìn một lúc lâu anh thấy chiếc Ferrari đang rời khỏi cổng sau chiếc xe dần khuất dần trong màn đêm.

Nhiếp Hân Như vừa lái xe vừa thở phào nhẹ nhõm, sau đó cô đạp mạnh chân ga tới Quảng trường nơi Thẩm Giai Giai đang đợi mà lòng đầy hưng phấn. Chiếc xe đi phóng ngày một nhanh hơn, Vương Sở Hàn ngồi trong chiếc Lamborghini thấy chiếc xe màu đỏ rực kia ngày một phóng nhanh thì khuôn mặt cũng ngày trở nên sa sầm hơn nhưng anh không hề tăng tốc mà vẫn giữ nguyên tốc độ bám theo cô.

Tại Quảng trường .........

Cô xuống xe, chậm rãi tiến vào bên trong Quảng trường. Từng bước của Nhiếp Hân Như đều thu hút ánh mắt hiếu kì của đám công tử, dân ăn chơi xung quanh. Cô mặc trên mình đầm cúp ngực bồng nhún màu đen, mái tóc xoăn lợi buông xõa kết hợp đôi cao gót Saint Laurent khiến cô trở nên trông càng yêu kiều, sanh chảnh. Cô được một nhân viên dẫn thẳng lên phòng mà Thẩm Giai Giai đang đợi.

“ Chị Hân Như.” Thẩm Giai Giai thấy cô thì vô cùng vui vẻ.

"1

“ Mọi người. Xin lỗi vì tôi tới muộn. Cô ngồi xuống bên cạnh Hứa Diệp.

“ Hân Như, có phải.......có phải chị trấn Vương Sở Hàn tới đây đúng không?” Tần Minh Nguyệt thấy trên trán cô vẫn còn vương chút mồ hôi.

“ Sao cô biết? Cô cũng trốn Sở Minh tới đây à?” Cô không hề phủ nhận.

“ Sao em lại phải trốn anh ấy chứ? Em còn chưa đồng ý lời tỏ tình của anh ấy đâu.”

"



'Cái gì? Sở Minh nó tỏ tình cô rồi sao?” Nhiếp Hân Như vô cùng ngạc nhiên.“ Đúng rồi. Em cũng không hề ngờ tới anh Sở Minh sẽ tỏ tình chị ấy.” Hứa Diệp một hơi cạn ly rượu. Từ sau khi lấy Lục Tử Dương và chơi cùng ba người đám Vương Gia Ninh thì tửu lượng của cô ngày càng khá hơn.

“ Tiểu Diệp, cậu ngày càng khá đấy. Lục Tử Dương không biết cậu tới đây chứ?” Thẩm Giai Giai sau khi thấy Hứa Diệp một hơi uống cạn thì giơ tay tán thưởng.

“ Anh ấy đang cho Tiểu Vũ ngủ rồi sẽ không biết mình tới đây đâu.” Hứa Diệp thản nhiên dựa lưng vào ghế.

“ Còn em thì sao Giai Giai?” Hân Như đầy thắc mắc nhìn Thẩm Giai Giai, hai người kia cũng không khỏi hiếu kì.

“Sao em phải trốn chứ? Mộ Cảnh Thiên dám cản em sao?” Cô tự đắc trả lời.

‘Vậy sao? Vậy tối nay chúng ta không say không về, được không?” Tần Minh Nguyệt hưng phấn, cô giơ cao ly rượu.

“ Được. Không say không về.” Ba người kia cùng nâng ly tán thưởng.

Thời gian cứ thế trôi đi, thoáng cái cũng đã hai giờ sáng, Vương Sở Hàn ngồi trong phòng quan sát Nhiếp Hân Như đang ở. Anh yêu cầu trích xuất camera phòng đó và gửi vào điện thoại của mình.

*/Ting/

Một lúc sau điện thoại anh reo lên. Anh lần lượt chia sẻ đoạn vid đó sang cho Lục Tử Dương, Mộ Cảnh Thiên và Vương Sở Minh. Sau đó tiếp tục trầm mặc nhìn căn phòng đó, anh thấy vợ mình đang không ngừng uống hết ly này tới ly khác dù cô đã say ngoắc cần câu, ba người kia cũng vậy nhưng cuộc vui của họ vẫn tiếp tục.

“ Tửu lượng không tồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.