Một bóng đèn khác chiếu vào chỗ Vương Sở Hàn và Nhiếp Hân Như đang đứng, những ánh mắt mong chờ nhìn họ. Vương Sở Hàn nhíu nhẹ lông mày, anh đưa mắt nhìn về phía ông Lee đang chăm chú hai người họ, Nhiếp Hân Như quay người nhìn sang anh thấy anh không vui cô định lên tiếng từ chối thì bị một bàn tay giữ eo mình lại, cô giật mình sau đó đã bị anh kéo vào lòng tiến đến chính giữa. Anh cầm tay phải cô đặt lên vai mình, một tay trái anh đặt trên eo cô và tay còn lại của hai người nắm lấy nhau, theo tiếng nhạc du dương họ bắt đầu màn khiêu vũ của mình.
"
Căng thẳng gì chứ? Cũng đâu phải lần đầu?” Tiếng giọng đanh thép của anh truyền đến tai cô, bàn tay đặt trên eo cô siết chặt lại khiến cô bất giác mà đứng thẳng người.
Đúng. Đây không phải lần đầu hai người cùng nhau khiêu vũ, năm 17 tuổi, trong một đêm tại chính giữa sân khấu lớn của trường hai người đã cùng nhau khiêu vũ dưới tiếng đàn piano của Thẩm Vũ Thần. Đó là lần mà cả đời này có lẽ Nhiếp Hân Như không quên được, năm 17 tuổi đó, cô cùng người mình thầm thích cùng nhau khiêu vũ, có lẽ đó là một trong những kí ức đẹp nhất giữa cô và anh.
Bây giờ, khi cả hai đã ba mươi bảy cô và anh lần nữa cùng nhau khiêu vũ, hai mắt nhìn nhau giờ đây trong mắt họ dường như chỉ có đối phương không ai có thể chen vào giữa hai người họ, những thứ xung quanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-minh-em/3614548/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.