"Xin lỗi đã để cô đợi lâu, cô Tiền, nếu như thuận tiện có thể hoãn lại thời gian gặp mặt sau này được không?"
"Không sao đâu Bác sĩ Lưu, thật ra muộn không tới hai phút —— hiếm thấy cô đến muộn, cô ra ngoài ăn trưa sao?"
"Cục cảnh sát mời tôi đến làm cố vấn cho một vụ án, lúc trở về thì bị kẹt xe. Còn cô thì sao? Lần này cô đến sớm hơn mọi khi, cô đã ăn gì chưa?"
"Ăn rồi, tôi ăn một bát mì ở dưới lầu." Cô Tiền nói, vẻ mặt hơi mất mát.
Lưu Hà nhướng mày, "Vậy là cô đến sớm rồi, hôm nay không đi làm sao?"
"Không có" Cô Tiền hơi do dự rồi lắc đầu, "Tôi đã từ chức rồi và muốn nghỉ ngơi một thời gian."
"Chuyện như thế nào?"
"Việc này… Cũng là lỗi của tôi" Cô Tiền lại giống như một đứa trẻ hư đang cầm bài thi chờ phụ huynh ký tên, rụt đầu rụt cổ, giọng nói chột dạ úp úp mở mở, "Tuần trước Gia Bá bị cảm, tôi nghĩ. . . Haiz, Bác sĩ Lưu, nói thật là lần trước sau khi rời khỏi đây tôi đã không nhịn được lập tức đi mua cho anh ấy một con gà hầm. . ."
Nhìn thấy Lưu Hà không có ý quở trách mình, giọng nói của cô hơi lớn hơn, nhưng thái độ vẫn tự biết đuối lý như cũ, "Không nghĩ tới bạn gái mới của Gia Bá cũng ở đó. . . Cuối cùng. . . Lại kiện đến cục cảnh sát."
Vẻ mặt Lưu Hà hơi thay đổi, Cô Tiền vội vàng giải thích, "Cuối cùng cũng không có lập biên bản, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-hoang-hon-kho-tim/169951/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.