“Một trong những điều con người ta không thể nào che giấu được...là tình yêu.” - Hứa Thiên
Hứa Thiên đứng trước cổng trường, nhìn trái nhìn phải cũng chẳng biết phải đi đâu. Rẽ trái tức là trở về nhà, rẽ phải tức là đi trên con đường đến nhà Kim Tuệ Nhi. Nghĩ ngợi hồi lâu, Hứa Thiên quyết định để xe đạp tại trường, đi bộ về nhà. Hứa Thiên bước đi chậm rãi, cuối cùng dừng chân tại một nơi quen thuộc, nhà của Tiểu Nấm.
Mọi thứ vẫn như xưa, căn nhà vẫn toát lên vẻ sang trọng đẹp đẽ, có điều người sống ở đây đã không còn là Tiểu Nấm nữa rồi. Hứa Thiên ngồi trên tảng đá đầu ngõ, nhếch mép cười nhạo cuộc đời của chính mình.
Hứa Thiên ngày xưa khó khăn lắm mới tìm được một người bạn có thể cùng mình chơi đùa, cùng thấu hiểu nhau, vậy mà chưa được bao lâu đã phải xa cách. Thậm chí bây giờ gặp lại cũng chẳng biết mặt nhau, kể cả tên thật cũng chưa bao giờ được biết.
Người lớn có phải quá áp đặt trẻ con hay không, khi mà những tâm tư suy nghĩ của chúng họ cũng chưa bao giờ hỏi đến. Người lớn bắt bọn trẻ phải từ bỏ thứ gì, chúng tất nhiên không được song hành cùng thứ đó nữa.
Mất đi một người bạn là chuyện Hứa Thiên khó thể nào chấp nhận. Còn nhớ sau khi bị quản lý chặt chẽ, Hứa Thiên đã rất giận ba mẹ mình, một tuần sau đó cậu liền không chịu học hành, cũng chẳng chịu ăn uống. Tính tình ngang ngạnh như vậy cũng không phải bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543442/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.