Giữa đêm, chiếc xe 29 chỗ có mặt ở thị trấn nhỏ trên địa bàn tỉnh Lai Châu. Đoàn người lục đục sửa soạn đồ đạc, háo hức xuống xe kết thúc hành trình di chuyển mệt mỏi. Yến ôm túi xách bên mình, đôi mắt vì thiếu ngủ nên đỏ ngầu nhìn ra ngoài trời đêm. Ở một nơi cách xa Thủ đô Hà Nội 400km, bốn bề xung quanh tuyền một màu đen, xa xa có ánh sáng đèn đường leo lắt, không gian vắng lặng, nhìn khung cảnh buồn ảm đạm đến nao lòng. Yến không có kế hoạch cụ thể, bởi vậy, khi đến đây, cô mông lung không biết mình nên làm gì tiếp theo. Trước mắt phải tìm một chỗ để ngủ, Yến tự nhủ và theo đoàn người bước xuống đường.
Đi bộ một quãng mới tìm được một nhà nghỉ bình dân, sau khi nhận phòng, cô ngả lưng xuống giường và ngủ một giấc mê man đến tận chiều ngày hôm sau. Ánh nắng hè gay gắt chiếu rọi qua rèm cửa, nghe tiếng nói chuyện ồn ào dưới nhà vọng lên, Yến mơ màng tỉnh giấc. Suốt 24h đồng hồ không nạp thức ăn vào người, hiện tại, bao tử cô không ngừng biểu tình, nó phát ra những âm thanh ồn ào khiến Yến không thể nằm lỳ thêm được. Cô rời khỏi phòng, đi xuống phố tìm quán ăn để thỏa mãn chiếc bụng đói.
Ăn xong, Yến ghé vào quán cafe bên đường, ngồi một góc vắng, cô quan sát mọi thứ xung quanh. So với không khí buồn ảm đạm của buổi đêm, hiện tại, ánh nắng rực rỡ như tô điểm thêm sắc màu cho cỏ cây hoa lá. Tuy không phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-duoc-em/2507791/chuong-46.html