Điều quan trọng là tôi không thích cô ta vì thế cũng không thích con cô ta.
Câu nói này đã khiến cô sặc nước, ho lấy ho để. Khương Duật liền như người tốt bụng mà vỗ vỗ lưng cô. Ho xong thì ngực cô cũng đau nhức nhói. Cô nhăn nhó với hắn:
- Chú... cố tình.
Khương Duật nhìn vẻ mặt nhìn thì bật cười véo mũi cô:
- Không phải muốn tôi giải thích sao? Giải thích xong bảo tôi cố tình, sao em khó hầu thế hả?
Nhã Đan không trả lời hắn, cô vuốt vuốt lồng ngực mình, hắn nhìn cô một lúc lại lên tiếng hỏi:
- Đã tin tôi chưa?
Nhã Đan nhìn hắn, có vẻ chột dạ, cô gật đầu. Hắn lại hỏi:
- Chuyện em nói lúc ấy còn tính không?
Nhã Đan ngẩn người ra, chuyện cô nói lúc ấy? Là chuyện gì nhỉ? Rán lụt lại trí nhớ thì câu nói lúc ấy lại vang lên trong đầu cô: "Là chú muốn chia tay tôi. Tôi đồng ý." Sắc mặt cô liền ngượng chín. Lúc đấy cô vì tức giận nói năng không suy nghĩ, cộng thêm cái nóng nảy nên mới nói như thế. Nghĩ lại nếu quay ngược thời gian chắc chắn cô cũng sẽ nói như vậy.
Cô hỏi hắn, hắn không trả lời cứ nhìn cô cô không hiểu lầm làm sao mà được. Thấy Nhã Đan như không thể nói thành lời, hắn vốn định lên tiếng giải vây thì cô lại lên tiếng:
- Chú xem là gì thì nó là vậy.
Nhận được câu trả lời ngang ngược trên ngọn cây, thay vì khó chịu hắn lại mỉm cười:
- Tôi xem như em nói bậy vậy.
Cô liếc hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-em-va-nguoi-do-giong-nhau/281278/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.