Nhã Đan nhắm tịt mắt lại, cô phải làm gì đó... không thể để ông chú này cứ thế mà hôn cô được. Còn đang loay hoay suy nghĩ tìm cách trốn thoát bỗng dưng cô có cảm giác cơ thể nhẹ bâng, không trọng lượng. Mở mắt ra, mọi thứ trước mắt đều đảo lộn khiến cô chóng mặt vô cùng. Định hình lại là Khương Duật đang vác cô trên vai, Nhã Đan giãy giụa tay đánh vào lưng hắn.
- Thả tôi xuống... chú nghe không? Thả tôi xuống!
Khương Duật khó chịu vỗ vào mông Nhã Đan một cái:
- Em còn không nghe lời tôi quăng em xuống đấy!
- Chú có giỏi thì quăng...
Nhã Đan lúc này mới nhìn kĩ khung cảnh xung quanh, hắn đang bước lên bậc thang, xém xíu nữa là miệng nhanh hơn não. Hắn mà quăng cô xuống từ đây thì không nát thịt nát xương cũng gãy tay gãy chân.
Thấy Nhã Đan ngoan ngoãn im lặng Khương Duật mới tiếp tục vác cô lên phòng. Vẫn là căn phòng lúc nãy cô ở.
Nhã Đan ngồi trên giường nhìn người đàn ông trước mắt. Khương Duật nhìn cô rồi lên tiếng:
- Từ giờ phòng này cho em.
- Chú...
Nói rồi hắn quay người bước ra ngoài thì bị Nhã Đan gọi lại.
Xoay người lại nhìn cô gái ngồi trên giường vẻ lưỡng lự hắn nhướng mi ra hiệu cho cô muốn nói gì nói đi.
- Chú... không bắt tôi làm chuyện đó sao...?
Khương Duật nghe xong có chút khó hiểu nhưng vài giây sau liền bật cười. Hắn sải bước đến gần cô cốc vào đầu cô một cái.
- Cái đầu của em nghĩ đi đâu vậy?
Nhã Đan bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-em-va-nguoi-do-giong-nhau/279281/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.