Buổi tối, khi Hàn Sanh đến công trường làm công, có bốn gã chừng bằng tuổi hắn kéo đến khiêu khích, đốc công nói những tên đó đều là tiểu đệ của đám anh chị phụ cận, không cho bọn chúng tiền, thì mỗi ngày sẽ kéo đến gây rối, nhưng cho dù cho chúng tiền, thì vài ngày sau cũng sẽ quay lại vơ vét tài sản, quả thực là kéo dài không dứt.
Hàn Sanh vốn tính làm bộ như không phát hiện, nhưng bọn du côn đó lại nói một câu___
“Hừ, loại vị thành niên như mày cư nhiên cũng chạy tới làm mấy việc tay chân này? Chắc không phải là ba mẹ mày không cần mày, cho nên mày mới phải khổ cực như thế đi? Ha ha ha, thực thảm a!”
Trong nháy mắt đó, đầu hắn trống rỗng, chờ khi hắn phục hồi tinh thần lại, hắn đã đứng giữa vũng máu, bên tai hồi đãng, là từng đợt vô lực kêu rên.
Bốn gã kia đều bị Hàn Sanh đánh trọng thương phải nhập viện, trong đó có một tên thiếu chút nữa còn bị Hàn Sanh tươi sống đánh chết. Tòa án căn cứ theo nhận xét của trường học, tuy rằng đối phương khiêu khích trước, nhưng động thủ trước cũng là hắn, do đó kết luận hắn bản tính khó sửa, phán định hắn phải vào trại cải tạo thanh thiếu niên ba năm sáu tháng.
Thời gian hắn ở trại, ‘ba ba’ chưa từng đến thăm hắn một lần, cũng không hề có ai khác tới….Không, Tiêu Hoằng đã tới, chỉ có một lần.
Tiêu Hoằng đến thăm khi hắn vừa mới vào trại không lâu, lúc ấy hắn cảm thấy thực phẫn nộ, cho rằng Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-tu-bat-du/87471/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.