Mưa to liên tục suốt mấy ngày, cuối cùng cũng ngừng, ngay cả phát thanh viên khí tượng cũng tràn đầy vui mừng nói những ngày kế tiếp thời tiết đều sáng sủa ấm áp.
Hết thảy, quả thực như đang tại trào phúng tôi đáng cười.
Lưu Cẩm Nghi lái xe, đưa tôi đến nhà tang lễ thành phố, cậu ta nói Tiêu Hoằng đang ở đây, nhưng tôi động cũng không động, chỉ một mực chăm chú nhìn ngoài cửa sổ.
“Hàn Sanh….”
“Người kia là Tiêu Hoằng.” Tôi kiên định nói.
Lưu Cẩm Nghi trầm mặc, qua hồi lâu, cậu ta mới thở dài một tiếng, nói: “Đúng vậy, là Tiêu Hoằng….là quỷ hồn của Tiêu Hoằng đi?” Cẩm Nghi đạm cười: “Cậu cũng biết tôi là người theo thuyết vô thần, biên tập nhiều tiểu thuyết kinh dị như vậy, nhưng chưa từng tin vào những điều đó….Lần đầu tiên nhìn thấy, cư nhiên là quỷ hồn của Tiêu Hoằng….”
Tôi không chút nghĩ ngợi phản bác cách nói của Cẩm Nghi. “Đó không phải là quỷ hồn, tuy rằng thân thể anh ấy lạnh băng, hơn nữa hình như cũng không có hô hấp, nhưng tôi vẫn sờ được vào anh ấy, còn cùng anh ấy lên giường, anh ấy cũng sẽ ăn cơm, cũng sẽ uống nước….Không có gì khác người bình thường cả.” Tôi cúi đầu nhìn hai tay mình, phảng phất như còn cảm thụ được nhiệt độ giá lạnh của Tiêu Hoằng.
Là cái gì cũng không quan trọng, quan trọng là chỉ cần anh còn bên cạnh tôi….Nhưng mà anh cũng không cần tôi đi? Giống như người đàn bà đã sinh ra tôi, rồi lại vứt bỏ tôi kia….Nhưng anh không cần tôi, không phải là lỗi của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-tu-bat-du/87465/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.