Editor: Min
Trong tay cô còn cầm cây kẹo bông gòn vừa mua ở cửa hàng tiện lợi, lúc tựa vào người anh trừ vị ngọt nồng kia còn có mùi hương nhàn nhạt trên người cô tản ra bên gáy anh. Bỗng nhiên Trình Tư Hạo nhớ đến mùa hè đó, khi mới gặp nhau, người thiếu nữ đó không cẩn thận, lọn tóc mang hương thơm quấn quanh khóa kéo cặp anh.
Linh Lung từng hỏi anh thích cô từ khi nào, vì sao lại thích. Trình Tư Hạo không nói nên lời rằng, lúc gặp nhau lần đầu, khi thấy dáng vẻ sốt ruột, xấu hổ nhưng lại rất đáng yêu của em.
Đưa kẹo bông gòn màu trắng đến bên miệng anh, giọng nói của Linh Lung mềm mại: “ Em ăn không hết, anh ăn đi.”
Anh không hề thích thứ ngọt ngấy này, nhưng Trình Tư Hạo biết, nếu dựa vào tính nết của Linh Lung hai ngày nay mà nói, nếu anh không ăn, thế thì sau đó nhất định sẽ tủi thân nói một câu:
“Trình Tư Hạo, anh ghét em rồi.”
Bất động thanh sắc cong khóe miệng lên, cắn một ngụm kẹo cô đưa, vị ngọt ngấy xâm nhập vào miệng, Trình Tư Hạo không khỏi dặn dò: “Sau này ăn ít thôi, không tốt cho răng và sức khỏe.”
Đường hóa học và hàm lượng màu thực phẩm trong thứ này chắc chắn vượt quá tiêu chuẩn.
Linh Lung thè lưỡi, không biện hộ, nhỏ giọng lên tiếng, lúc này không cần làm nũng vô ích làm chi.
“Mai về thăm ông nội đi anh.”
Linh Lung dựa trên vai anh, thỏa mãn híp mắt. Hai ngày nay bên Trình gia điện thoại hết cuộc này đến cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-trach-em-qua-quyen-ru/1417444/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.