Editor: Min
Linh Lung vừa uống bát canh dì Hà nấu cho cô xong, thật ra tên người chỉ bị trầy xước chút thôi, còn vết thương trên trán mới là đáng nói. Cô nhìn cả người mình một lượt rồi nằm xuống giường lướt điện thoại và máy tính.
Trình Tư Hạo sợ cô dùng não quá độ, ngay cả thiết kế bản thảo cũng nói cô tạm dừng một thời gian. Trong suốt tuần này hoàn toàn để cô ở nhà tĩnh dưỡng, Linh Lung sợ đến lúc đó mập lên thì khỏi ra ngoài gặp người ta luôn.
Không ngờ phản ứng của Trình Tư Hạo khi nghe thấy câu này là: Bình tĩnh nhướng mày, nói
“Nếu dễ nuôi mập lên như vậy, sao kết hôn hai năm anh không hề thấy em nhiều thịt hơn chỗ nào cả.”
Linh Lung dẩu miệng, cố ý nhéo mặt mình cho anh xem: “Đâu có, em thấy mình mập lên không ít rồi.”
Trình Tư Hạo không biết nghĩ gì, tầm mắt dừng lại ở nơi nào đó trên người cô, kín đáo nói một câu: “Nhưng anh không thấy khác gì.”
Linh Lung cúi đầu theo ánh mắt của anh, gương mặt lập tức ửng đỏ, quát: “Trình Tư Hạo, anh nhìn chỗ nào đó?”
Nói xong cầm gối ở bên cạnh lên, ném qua.
Sức chiến đấu không hề có lực công kích, Trình Tư Hạo nhẹ nhàng đỡ được. Nhìn giờ, Lưu Hoài đã đợi ở dưới mười mấy phút rồi, anh không đùa nữa: “Anh đi trước đây.”
Linh Lung cố ý cúi đầu không quan tâm đến anh, sau khi mở cửa thì nghe người nào đó nhẹ nhàng nói: “Nhớ anh thì gọi điện lúc nào cũng được, tối anh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-trach-em-qua-quyen-ru/1417443/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.