Băng gặp ánh mắt hoàng đế thâm thúy nhìn mình, không còn khí khách như trước mà thay vào đó lại là ánh mắt nhu tình, làm say lòng người, đáng tiếcnó cũng không làm nàng động tâm, vì tâm nàng đã đóng băng rồi, nàngthản nhiên cười, nhắm mắt lại, dấu đi vẻ bất đắc dĩ, nhưng mà nội tâmlại có chút mừng thầm.
“Hoàng Thượng, cho Tú Nhi trở về hầu hạ ta được không?” Nàng mềm giọng khẩn cầu.
“Được……” Hắn không thể cự tuyệt.
“Đa tạ Hoàng Thượng.” Nàng cười hướng hắn trong lòng cọ cọ, giống chỉ làm nũng con mèo nhỏ.
“Ngủ đi!” Tào Hãn yêu thương nói với sự làm nũng của nàng, âm thầm thở dài,mẫu hậu ảm đạm tạ thế đối với hắn mà nói đã làm thù hận trong lòng hắnvơi đi một nửa, giờ phút này, nàng lại như vậy làm sao có thể làm chohắn nhắc lại được thù hận trước kia, trong lòng hắn giờ đây không còncái gì là thù, cái gì là hận nữa rồi!
Nàng nói nàng không hận…… Thật sự không hận sao? Huy vọng giờ khắc này trởđi mọi việc đều tốt đẹp đều là chân thật, hy vọng nàng không có lừa hắn, hy vọng trong lòng nàng có hắn, nếu nàng đối hắn có thể có năm phầnthật tình, như vậy hắn sẽ lấy mười phần chân tình, bù lại từng thươngtổn mà hắn đã gây ra cho nàng….
Hắn là đế vương có lòng tự tôn nhất thiên hạ, nàng cũng là độc nhất trênthế gian này, là người mà hắn yêu nhất, tâm của hắn với nàng từ khi gặplần đầu tiên cho tới nay không hề thay đổi, nếu không lấy được lòng củanàng thì hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/173947/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.