Nàng không phải là nước, không có năng lực liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu lòng người, nhìn thấu bản chất sự vật.
Nàng là Băng, thực cứng rắn cũng thực yếu ớt, chỉ cần có một chút ấm áp,cũng có thể làm nàng hòa tan, nàng có khả năng làm cho chính tâm củamình có thể đóng băng cả ngàn vạn năm, vạn năm cứng rắn, sự cứng rắn đóchính là vỏ bọc giúp nàng trốn tránh, không bao giờ có thể bị tổthương….
Là Diễm, làm cho nàng cam tâm tình nguyện vì hắn mà hòa tan, có thể vì hắn mà quên đi mọi đau khổ……
Từng thề nếu có kiếp sau, nàng nhất định sẽ không tín nhiệm bất kỳ người nào, sẽ không tin vào cái gọi là tình yêu……
Đã trải qua sinh tử, tất cả đã ngưng kết trong lòng nàng là một tảng băngvững chắc, kiên cố, tuyệt đối không ngờ mình lại có thể lưu lạc đến thếgiới này, lại đang lâm vào một hoàn cảnh như kiếp trước, vì một nam nhân mà tâm lại có chút rung động, nhưng nàng không có hứng thú muốn thử lại cảm giác đau đớn thêm bất kỳ lần nào nữa.
Như vậy, mặc kệ sắp tới là mưa rền gió dữ hay là trời long đất nở, đất đá trôi, đều phải dũng cảm đi đối mặt!
Sờ sờ cái bao đang quấn ở tay nàng, thương tích đã lành lặn nhiều, so vớitrước kia không có khác biệt lắm, không lâu nữa là có thể hoàn toàn nhưlúc ban đầu.
Đúng vậy! Hết thảy đều đã tốt.
Mạnh thì sống, tất cả sinh tồn đều có quy luật của nó, diệt vong là cái sốcủa kẻ yếu, đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/173946/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.