Hoa viên Cẩn vươngphủ, màu vàng của ánh dương bao trùm khắp khu vườn làm nhuộm đi màu xanh của lá, màu xanh tươi của lá và màu vàng tạo nên cho bất kỳ ai khi đứng trong khu vườn này cũng cảm thấy sự hoa lệ. Cách đó không xa, dưới bóng cây cổ thụ, có hai người, một đứng một quỳ, trầm mặc không nói lời nào.
Một trận gió thổi qua, lá cây lao xao rung động, trên những cành cây thỉnhthoảng lại có thêm tiếng ve kêu phá tan đi bầu không khí có vẻ nặng nềnơi đó.
“Vương gia, người thật sự muốn Vãn Tình gả cho Lâm Diễm? Xin người đi cầu xinHoàng Thượng thu hồi ý chỉ!” Úc VãTình quỳ gối trên cỏ, trong ánh mắtngoài sự ai oán còn có sự thống khổ tuyệt vọng đến tan nát cõi lòng.
“Vãn Tình, ngươi cũng đã đến lúc lập gia thất, Vân Sở tuổi trẻ đầy hứa hẹn,tiền đồ vô lượng, ngươi có thể gả cho hắn, đối với ngươi mà nói đó làmột cái phúc khí mà ngươi nhận được ,ta cũng vì muốn tốt cho ngươi……”Tào Triệt tựa mình vào thân cay, ánh mắt không chút để ý đến vẻ mặt biai của Vãn Tình, trên mặt vẫn tươi cười trước sau như một, mặt ngoài cóvẻ là thân thiết, thực tế xa cách muôn phần. Hắn đã hao tổn bao nhiêutâm trí mới có thể cho Hoàng huynh ban ra lệnh thánh chỉ này, hắn sao có thể cho phép nàng lâm trận lùi bước!
“Phúc khí?” Úc Vãn Tình đau khổ cười,“Vãn Tình tình nguyện không cần cái phúc khí đó! Vương gia, Vãn Tình không lấy chồng!” Nàng bỗng nhiên sinh ramột dũng khí muốn đối kháng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1618022/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.