“Phải vậy không?Thái phi có thể chắc chắn được rằng hoàng thượng tin lời ngay lập tứclời nói của Mao Đại Đồng? Đừng quên, lời nói của hắn không hề có căn cứ, ai biết được có người nào đó sai kiến hắn thì sao?” Băng mặt ngoài cười nói, thái độ bình tĩnh, nhưng mà không kém phần khí thế so với Hoa thái phi, cũng đồng thời ám chỉ nếu đúng như là Mao Đại Đồng nói, thì nhấtđịnh bản thân nàng cũng nên cố giấu lo sợ vì đối với nàng mà nói như thể bản thân đang ngồi trên một đống lửa, chỉ cần co gió thổi mạnh là bùnglên thiêu đốt chính bản thân mình.
Nhất là thái độ của Tào Hãn đối với nàng lúc hắn rời đi, thật sự rất lạnhlùng, điều đó càng làm cho nàng thêm bất an. Nếu không phải là hắn cóchút gì đó tin lời nói của Mao Đại Đồng thì không lộ biểu tình tàn nhẫnnhư vậy, nếu không phải có Thái phi cướp lời, nhất định là hắn có ý định đem Mao Đại Đồng đi xử tử ngay lập tức, hắn làm sao có thể để cho bímật này lộ ra bên ngoài, để người trong thiên hạ có cớ cười chê hoàngthất.
Hoa thái phi đương nhiên cũng đã nghĩ đến chuyện này, sắc mặt từ trắng bạch đã chuyển sang một màu hồng tức tối, có lẽ hận thù bao nhiêu năm trongbà lại bùng lên dữ dội,“Tề Nhược Nghiên, nếu Tề Phấn còn khoẻ mạnh thìbản cung còn có phần kiêng kị ngươi, nhưng mà nay Tề Phấn đã chết, ngươi lấy gì mà có thể đấu với bản cung đây?”
“Thái phi nói ra lời ấy là có ý gì? Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-phe-hau/1618021/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.