Chị cả Đinh Tử Ngọc vẫn luôn đứng đằng sau im lặng không nói bỗng “tốt bụng” đề nghị: "Ông nội, cháu có một cách hay, vô cùng nhất cử lưỡng tiện"
"Nhất cử lưỡng tiện?"
Đinh Trọng sửng sốt, cách hay thì dễ hiểu rồi, nhưng “nhất cử lưỡng tiện” là sao?
"Cách hay gì? Nói ông nghe thử"
Đinh Tử Ngọc cố ý nhìn về phía Đinh Mộng Nghiên, dùng giọng điệu quái đản nói: "Theo những gì cháu biết, khu vực quanh tiểu khu Đế Hào cực kỳ đẹp, hơn nữa quy mô không tính lớn nhưng cũng không nhỏ, mà chúng ta tạm thời không biết phải phá bỏ và di dời thế nào."
"Vậy cháu nghĩ, chi bằng thuận nước đẩy thuyền, tặng tiểu khu này cho em ba, cải tạo nó thành khu nghĩa trang. Quy mô vừa đúng, diện tích xanh hóa cũng đạt chuẩn, không cần tốn công cải tạo quá nhiều, thật là nhất cử lưỡng tiện."
Đề nghị này...
Tất cả mọi người rơi vào im lặng. Mấy nhân viên cấp cao âm thầm che miệng cười trộm, Đinh Tử Ngọc đúng là một bụng ý xấu mà.
Thuận nước đầy thuyền cái gì chứ, rõ ràng là cô ta muốn hãm hại Đinh Mộng Nghiên.
Muốn phá bỏ và di dời mảnh đất kia đã đủ khó rồi, nói chi đến việc cải tạo nó thành khu nghĩa trang. Cô muốn cải tạo khu nhà cũ của người ta thành nơi ở của người cõi âm u, ha ha, đùa nhau hả?
Chỉ sợ Đinh Mộng Nghiên chân trước vừa bước vào, giải thích xong, thì chân sau đã bị đá ra
ngoài.
Một kẻ xảo trá như Đinh Trọng sao có thể không nhìn ra “mục đích”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336780/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.