Chương trước
Chương sau

Giang Sách giả vờ thần bí nói: “Đến lúc đó cô sẽ biết thôi.”
Bên này.

Nhà họ Đinh ở số 33 tiểu khu Danh Uyển.
Bây giờ ở nhà họ Đinh, cả nhà Đinh Mộng Nghiên đang ngồi vây quanh bàn ăn đầy ắp thức ăn, cùng thưởng thức những món ngon.
Ngoài nhà họ Đinh, còn có đồng nghiệp cũ của Đinh Khải Sơn là Vương Chí Vinh dẫn theo con gái và con rể cùng tới dùng bữa, mọi người quây quần cùng nhau thưởng thức món ngon.
Từ lần trước con rể Vương Chí Vinh là Từ Thông bị Giang Sách sỉ nhục một trận thì luôn ghi hận trong lòng.
Lần trước, Giang Sách dùng thư pháp của Đường Bá Hổ và mời Lăng Dao đến trình diễn ca khúc đã sỉ nhục Từ Thông đến mức không có chỗ dung thân, kể từ đó, Từ Thống luôn chờ đợi cơ hội để trả thù.
Anh ta cứ đợi mãi đợi mãi, cuối cùng cũng đợi tới đêm giao thừa hôm nay, ai dè tên Giang Sách đó lại tăng ca ở công ty, chưa về nhà.
Từ Thông đã chuẩn bị một bụng từ nói móc, ai ngờ lại không có chỗ để dùng đến.
Nên anh ta rất lúng túng.
Mắt thấy Đinh Mộng Nghiên cực kỳ mất mát cúp điện thoại, Từ Thông liền biết bọn họ đã nói những gì, trong đầu anh ta nảy ra một suy nghĩ xấu xa.
Anh ta cố ý ho một tiếng, lạ lùng nói: “Chậc chậc, Mộng Nghiên, chẳng phải Giang Sách nhà các cô một tháng không được tám nghìn tệ sao? Anh ta nhận được số tiền ít ỏi như vậy còn phải tăng ca vào đêm giao thừa, cũng thảm thương quá rồi đó.”
Vương Phượng Nhã Vợ của anh ta cũng phụ họa: “Chuyện này cũng còn cách nào đâu? Nhân viên tầng dưới chót là thế đó, nhận được tiền lương ít nhất nhưng lại làm việc mệt nhất, người càng vô tích sự thì càng cực khổ.”
Sắc mặt người nhà họ Đinh đều trở nên khó coi.
Từ Thông vẫn không buông tha nói: “Không ngờ vào ngày giao thừa thể này mà cũng phải tăng ca, thậm chí còn không về nhà, nhất định là tình cảm vợ chồng sẽ bất hòa, cố ý trốn ra ngoài rồi. Gì mà đang tăng ca ở công ty, có quỷ mới biết liệu anh ta có đang ôm ấp say ngất ngây với cô em nào không?”
Mặc dù Từ Thông là đàn ông những lời nói còn độc địa hơn đàn bà.
Những lời kia vừa thốt ra đã khiển Đinh Mộng Nghiên cảm thấy rất khó chịu, cô không hề sợ Giang Sách sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, nhưng là một phụ nữ, vào đêm giao thừa mà người đàn ông của mình lại lựa chọn tăng ca chứ không phải ở bên cạnh mình thì thật sự rất cô đơn.
Càng đông người, cảm giác cô đơn này càng trở nên sâu sắc hơn.
Đinh Mộng Nghiên cúi đầu, đặt đũa xuống và khẽ cắn môi.
Muốn tức giận cũng không biết phải tức giận như thế nào.
Tất cả những gì còn lại chỉ còn là nỗi tủi hờn.
Định Khải Sơn thấy con gái mình bị bắt nạt thì tỏ vẻ khó chịu, tức tối nói: “Từ Thông, cậu nói gì vậy? Giang sách nhà chúng tôi là một người trung hậu thật thà, trước giờ chưa hề làm mấy chuyện bậy bạ như vậy.”
“Thật sao?” Vương Chí Vinh cười: “Khải Sơn à, không phải tôi nói ông nhưng sao ông chẳng hề đề phòng gì hết vậy. Giang sách nhà mấy người nhìn qua thì trong hậu thật thà nhưng thực tế thì sao? Ngay cả người như Lăng Dao cũng dụ dỗ được, huống chi là những cô gái bình thường khác. Bây giờ miệng thì nói là tăng ca nhưng ai biết thật ra đang làm cái gì chứ?”
Định Khải Sơn muốn phát điên.
Bầu không khí trên bàn trở nên kỳ lạ.
Từ Thông nhìn thấy cũng sắp đến giờ, bèn lấy từ phía sau ra một cái hộp xinh đẹp đặt ở trên bàn.
Nhân ngày chào năm cũ đón năm mới, ba, con tặng ba một món quà.”
“Ba mở ra xem thử có thích hay không.”
Ban đầu, món quà này định mở ra trước mặt Giang Sách để làm bẽ mặt anh.
Đáng tiếc là Giang Sách lại không ở đây.
Nhưng không sao, Giang Sách không có ở đây thì còn có VỢ, ba VỢ, mẹ vợ của Giang Sách đều ở đây, làm nhục họ cũng giống như làm nhục Giang Sách.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.