Tô Nhàn quay đầu lại nhìn thấy một người đàn ông tóc vàng mắt xanh đang đứng sau lưng mình.
Mắt anh ta có màu xanh lục, dáng người cao chừng một mét tảm cùng với nụ cười nhẹ mê người, đây là kiểu mà con gái thích nhất.
Nhưng Tô Nhàn không hề rung động trước vẻ ngoài này của người đó.
Vì có ngoại hình xinh đẹp nên từ nhỏ Tô Nhàn đã hay được người ta bắt chuyện làm quen, cô ấy đã quen từ lâu.
Tô Nhàn còn chưa kịp đáp lời, đổi phương đã nói tiếp: “Quý cô xinh đẹp này, cô giống như vầng trăng sáng trong đêm vậy, rực rỡ soi sáng lòng người, sưởi ấm trái tim mềm mại của tôi.”
“Tên tôi là Cage, tôi tự hỏi không biết mình có vinh hạnh được biết quý danh của cô không, thưa cô?”
Tô Nhàn nhún vai, đáp: “Không cần khách sảo, anh cứ gọi tôi là Tô Nhàn đi.”
“Tô Nhàn à, một cái tên thật đẹp” Cage mỉm cười nói: “Quý cô Tô Nhàn, tôi thấy cô đang chọn đồ trang sức, hình như cô rất thích đá quý ở đây nhỉ? Nếu có thể, hãy cho phép tôi tặng cô một món làm quà gặp mặt.”
Tô Nhàn cười khẩy.
Tặng quà để lấy lòng con gái ư? Haha, trò trẻ con.
Tô Nhàn đã quen với chiêu trò này từ lâu, cô ấy lập tức vươn tay ra khoác tay Giang Sách, dựa đầu vào vai anh, nói: “Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng không cần đâu, nếu tôi thích món trang sức nào thì người yêu tôi sẽ mua nó cho tôi.”
Giang Sách bất lực cúi đầu xuống, rõ ràng anh biết Tô Nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336680/chuong-300.html