Anh ta giơ tay định hất tay Giang Sách ra, kết quả là vừa duỗi tay qua đã bị Giang Sách thuận thế vặn ngược cánh tay ra sau, lúc nghe thấy một tiếng "răng rắc" thì cánh tay của Hồng Triết đã bị vặn gãy rồi.
"Ui, aa." Hiện trường phát ra tiếng la hét thảm thiết như thọc tiết heo.
Hồng Triết liên tục lùi về phía sau mấy bước, sau đó quát: "Má nó, mày dám động đến ông đây, có biết ông đây là ai không?"
Giang Sách cũng không phân bua gì thêm, chỉ đi lên đá anh ta một cú khiến anh ta nằm rạp trên đất, tiếp đó còn giẫm lên ngực anh ta rồi hỏi: "Bây giờ anh có thể nói cho tôi biết anh là ai?"
Hiệu trưởng vội chạy đến khuyên can Giang Sách:"Uầy, trời mạ, anh đứng có đánh nữa mà."
"Vị này là phó tổng giám đốc của tập đoàn Ngưỡng Vấn, người đã quyên tặng cho trường chúng ta hai dãy lầu, cũng là hiệu trưởng danh dự của trường chúng ta."
"Dù thế nào anh cũng không thể đánh cậu ấy được."
Giang Sách cười lạnh nói: "Thế nào? Bởi vì quyên góp hai dãy lầu mà có thể biến đen thành trắng sao?"
"Tôi không tin con trai của anh ta ngang ngược hỗn xược ở trong trường lâu như vậy mà giáo viên các người lại không hề phát hiện ra chút nào?"
“Biết rõ con của anh ta hư hỏng mà còn bao che dung túng."
"Thậm chí lúc xảy ra chuyện còn phải bay mọi trách nhiệm của con anh ta, tất cả đều đẩy cho Cố Vĩnh Lượng gánh vác một mình."
"Hôm nay nếu không có Tiểu Vân thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336602/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.