Cô vừa rời đi chưa bao lâu, Giang Sách đã nhắn cho Long Trọc Đầu một tin: "Lập tức kêu gọi anh em đi ra ngoài giải quyết một vài chuyện với tôi."
Trong căn phòng tối om, Mạnh Chí Định ngồi trước màn hình vi tính, không ngừng chăm chú tiến hành gia công nghệ thuật".
"Ha ha, Đinh Mộng Nghiên, cái đồ tiện nhân nhà cô. Chẳng phải cô từ chối tôi sao? Chẳng phải cô lừa ba tôi sao? Tôi muốn cô từ nay về sau không còn mặt mũi gặp người khác!"
"Ừm, tấm hình này rất hở hang, cho con tiện nhân vào đây."
"Lại thêm vài gã bỉ ổi vào, một gái hầu hai chồng, để xem sau này con khốn đó giải thích thế
nào."
"Đúng rồi, không thể thiếu bối cảnh được, viết nhiều thêm vài dòng, để cho công ty truyền thông bên kia có nhiều lựa chọn."
Anh ta vừa sáng tác vừa cười trộm
Thậm chí đã tưởng tượng ra dáng vẻ Đinh Mộng Nghiên bị vạn người sỉ nhục, trốn trong nhà mà nức nở.
"Ha ha, thoải mái, thật thoải mái!"
Trong lúc anh ta âm thầm cao hứng thì đột nhiên nghe một tiếng "cùm cụp" thật lớn. Cửa phòng bị người khác dùng lưỡi búa bổ thẳng lên.
Sau hai ba nhát, toàn bộ cánh cửa đã vỡ vụn và rơi xuống đất.
Tiếp sau đó, một đám đàn ông trọc đầu tiến vào.
Mạnh Chỉ Định bị dọa tới mức đứng bật dậy, chỉ tay vào đám người rồi hỏi: "Các người... là
ai?"
Đám đầu trọc tách ra, một người đàn ông từ từ đi tới.
Anh đi tới trước mặt Mạnh Chỉ Định.
Mạnh Chỉ Định thấy rõ tướng mạo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336515/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.