Định Khải Sơn nghe vậy thì giận tím mặt.
Ông Vỗ bàn một cái, hét lên: "Con nói vậy là có ý gì? Lần trước coi mắt con mắng Mạnh Chí Định một trận, sau đó Chủ nhiệm Mạnh người ta chẳng những không trách móc ba mà còn nói xin lỗi với ba, nói con trai cậu ta khốn kiếp? Một chủ nhiệm như vậy tốt biết bao? Sao con có thể qua loa nghi ngờ người ta?"
"Ba thấy là gần đây con ở ngây ngốc với Giang Sách quá lâu cho nên đầu óc cũng trở nên đần độn!"
"Còn nữa, chủ nhiệm người ta nếu quả thật muốn chỉnh ba thì đã có thể trực tiếp mở miệng kêu ba cút đi, cần gì phải chơi trò này? Làm như vậy đối với cậu ta có ích lợi gì sao?"
"Các người chính là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Mộng Nghiên, ba khuyên con sau này bớt ở gần Giang Sách đi, có cơ hội thì tính chuyện ly hôn, oắt con xui xẻo đần độn đỏ ba nhìn thấy cậu ta đã phát ghét."
"Từ sau khi cậu ta giải ngũ trở về, chúng ta lập tức không có ngày thái bình!"
Đinh Mộng Nghiên bị chửi máu chó đầy đầu, cũng không biết nên nói cái gì cho phảichỉ ngồi ở một bên bực bội.
Tô Cầm nhanh chóng đến hòa giải: "Lão già ông đừng nóng giận, có thời gian vẫn nên nhanh chóng nghĩ một ít biện pháp, phải làm thế nào để bù lỗ hổng ba mươi triệu này kịp thời, ngày mại vẫn chưa có tiền thì ông sẽ phải vào tù, không phải chuyện đùa."
Định Khải Sơn suy nghĩ một chút: "Ba mươi triệu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336501/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.