Trước sau đều bị chặn đứng, Giang Sách không thể không giẫm xuống chân phanh rồi dừng xe ở ven đường.
Mấy chiếc xe đồng thời dừng lại, một nhóm mấy tên đàn ông trọc đầu nối đuôi nhau xuống xe rồi bao vây lấy xe của Giang Sách.
“Xuống xe!”
“Nhanh lên, xuống xe!”
Đối phương vừa lớn tiếng la hét, vừa cầm búa và cờ lê gõ lên cửa sổ xe, phát ra những tiếng “Rầm rầm” vang dội, đáng sợ tới mức Tô Nhàn phải khóa trái cửa, cả người cuộn tròn ở ghế sau của xe.
“Đợi ở trên xe đừng nhúc nhích”
Giang Sách cởi đai an toàn ra, mở cửa xuống xe.
“Các người là ai?” Giang Sách bình tĩnh hỏi.
Lúc này, từ trong đám người có một người đàn ông vạm vỡ trọc đầu cao gần 1m9, trên người xăm hai con rồng bước ra.
Hắn cười gian rồi nói: “Sao cơ, toàn bộ thành phố Giang Nam còn có người không biết đến Long Trọc Đầu tạo à?”
Giang sách trả lời: “Các người và Tô Nhàn có hiềm khích gì sao?”
“Hiềm khích?" Long Trọc Đầu lấy ra một tập hóa đơn: “Tháng trước con bé này mượn hai vạn tệ ở chỗ tạo và hứa là hôm nay sẽ trả lại, kết quả là lừa tụi tao đến cửa đồng trường học chờ nó còn bản thân thì từ cửa bắc bỏ chạy, mày nói xem chuyện này nên làm sao bây giờ?”
“Hai vạn tệ, tôi trả thay cho con bé.”
“Sao? Mày nói cái gì?”
Long Trọc Đầu cười ha hả, mười mấy tên đàn ông đầu trọc cũng cười lớn theo, nhìn Giang Sách như thể đang nhìn một tên ngốc vậy.
“Mày con mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336412/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.