Nói xong, ông ta xua tay, xoay người rời đi, những người khác trong dòng họ cũng đều nối đuôi đi theo, cả một nhóm người cùng dùng ánh mắt tàn độc mà nhìn Đinh Mộng Nghiên. Cô hoàn toàn bị cô lập.
Đinh Mộng Nghiên rất khó chịu, vẻ mặt có chút uể oải.
Giang Sách bước tới ôm lấy cô: “Sự tốt đẹp của em lại chưa từng một lần được cảm kích, em để cho công ty mẹ tới phụ trách dự án đồng nghĩa với việc ngay cả lợi ích cũng nhường cho bọn họ. Ông già kia một chút cũng không cảm ơn, loại người như thế này thật đúng là đáng ghét.”
Đinh Mộng Nghiên thở dài: “Cho dù có nói như thế nào, ông ấy cũng là ông nội của em.”
Giang Sách bỗng nhiên lơ đãng hỏi: “Vậy nếu có một ngày nhà họ Đinh và em cắt đứt hoàn toàn, em sẽ làm thế nào?”
“Chuyện này...”
Đinh Mộng Nghiên không có cách nào để trả lời.
Bỗng nhiên, Đinh Mộng Nghiên nhớ tới một việc: “Đúng rồi, hôm nay em họ của em được nghỉ, em đã hứa sẽ đến trường học đón nó rồi.”
Cô vừa định đi, Giang Sách đã ngăn cô lại: “Thôi bỏ đi, em cũng đã mệt mỏi một buổi tối rồi, đừng đi nữa.”
“Không được đầu, hai ngày rồi em họ em đã ầmĨvới mợ vô cùng dữ dội, nếu em không đi đón con bé thì không biết nó sẽ chạy đến chỗ nào nữa đây”
“Vậy để anh đi đón con bé là được rồi, em về nhà nghỉ ngơi đi.”
“Anh?”
“Sao vậy, anh đi đón một mình em cũng không yên tâm à?”
Đinh Mộng Nghiên lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/336411/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.