Sau khi bắt được ông cụ, Tạ Mạnh Trí mới bước vào phòng bao.
Không dám ngồi xuống, anh ta đứng bên cạnh Giang Sách và nói: "Tổng phụ trách, anh quyết định làm gì với những người này?"
Giang Sách mỉm cười: "Bọn họ chỉ là những con tốt, bắt họ cũng vô ích. Vậy đi, anh thả ra chút tiếng gió, nói rằng ông cụ Triệu và thuộc hạ của ông ta đã bị bắt, kéo hết thế lực phía sau họ ra."
Tạ Mạnh Trí nhíu mày.
"Tổng phụ trách, phía sau là nhà họ Triệu ở thủ đô."
"Nếu kéo quá nhiều, chỉ sợ sẽ gây ra phiền toái không cần thiết."
Giang Sách lạnh lùng liếc anh ta một cái: "Tạ Mạnh Trí, thân là cảnh sát, sao còn sợ tội phạm?"
Một câu nói khiến Tạ Mạnh Trí sợ toát mồ hôi lạnh.
Anh ta vội vàng cúi đầu nói: "Xin lỗi, thuộc hạ biết sai rồi, tôi sẽ làm theo lời ngài nói. Bao nhiêu năm nay, nhà họ Triệu dựa vào thế lực ở thủ đô mà làm xằng làm bậy ở khu Giang Nam, không ai có thể trị được bọn họ. Nếu hôm nay tổng phụ trách quyết tâm nhổ bỏ đám cỏ dại này, vậy Tạ Mạnh Trí tôi nhất định xông lên trước nhất làm 'liềm' nhổ cỏ cho ngài!"
Giang Sách hài lòng gật đầu.
Ngay lập tức, Tạ Mạnh Trí rời khỏi phòng bao và làm theo chỉ thị của Giang Sách.
Ở một bên khác.
Trong căn biệt thự sang trọng của nhà họ Triệu.
Bành Á Linh khoác tay Đinh Hồng Diệu và đút anh ta ăn nho, trông họ thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816846/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.