Quả thật đây là một vấn đề, ban đầu Giang Sách luôn miệng nói miễn phí, không cần Kỳ Chấn phải bỏ ra một xu, nhưng chẳng phải hôm nay vẫn bỏ ra ba nghìn vạn ư?
Tất nhiên, mức giá cải trắng ba nghìn vạn này là quá hời, chắc chắn Kỳ Chấn sẽ không có ý trách tội Giang Sách, mà ông ta chỉ đang trêu chọc anh.
Nhưng Giang Sách lại nhàn nhã cầm tách trà lên, ung dung nói: "Chủ tịch Kỳ, mặc dù lần này chúng ta đã tốn ba nghìn vạn, nhưng đó không phải là tiền của công ty, cũng chẳng phải tiền của ông, do đó, về bản chất nó vẫn là miễn phí đối với ông."
“Ồ?” Kỳ Chấn tò mò hỏi: “Chẳng lẽ cậu tự móc tiền túi ra ba nghìn vạn để mua quà tặng cho tôi à? Cậu làm vậy tôi sẽ ngại lắm đấy.”
Giang Sách lắc đầu đáp: "Tôi cũng không hào phóng như vậy."
Kỳ Chấn mơ màng hỏi: "Vậy ba nghìn vạn đó cậu lấy ở đâu ra?"
Giang Sách nhắc nhở: "Ông vẫn còn nhớ đám người Viên Nhai Vĩ chứ?"
Kỳ Chấn nghe xong thì nhất thời tỉnh ngộ, tất nhiên là ông ta nhớ tới lần trước mở cuộc họp tầng quản lý, mục đích chính là để sa thải tất cả bọn họ.
Trong cuộc họp sa thải, Giang Sách đã cho Kỳ Chấn một điều bất ngờ, đó chính là bắt mấy người ở tầng quản lý như Viên Nhai Vĩ phải tự móc túi rời đi.
Chẳng lẽ...
Kỳ Chấn sợ hãi nhìn Giang Sách.
Giang Sách gật đầu nói: "Xem ra chủ tịch Kỳ đã đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816783/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.