Sau khi đứng đó một lúc, Hầu Dương cũng chẳng còn gì để nói, đành phải chào tạm biệt Giang Sách.
"Cái đó, hôm nay tôi đến là để cảm ơn cậu."
"Nếu tôi đã nói xong rồi, vậy tôi đi trước."
Giang Sách ngồi lặng lẽ trên ghế, hơi ngước mắt lên nhìn Hầu Dương.
Người đàn ông trước mặt hiện rõ vẻ cô đơn.
Lúc Hầu Dương đi tới cửa văn phòng, Giang Sách đã lên tiếng ngăn cản: "Khoan đã!"
Hầu Dương ngừng bước quay đầu nhìn lại: "Hả? Cậu Giang còn việc gì ư?"
Giang Sách nhìn anh ta nói: "Nếu tôi nhớ không lầm, lần trước anh tìm tôi là muốn ký hợp đồng với tôi đúng không?"
Hầu Dương gượng cười.
"Cậu Giang, cậu đừng lấy tôi ra làm trò cười nữa."
"Tôi thật sự biết sai rồi, cũng không còn mặt mũi để ký hợp đồng với cậu."
"Hơn nữa, bây giờ tôi đã bị Châu báu Mạc Bắc sa thải rồi, có lẽ sau này sẽ không còn lăn lộn trong ngành nghề này nữa, vì thế tôi còn ký hợp đồng làm gì?"
Giang Sách lạnh nhạt nói: "Bây giờ anh hãy đi nói với Tô Tín Lượng – chủ tịch Châu báu Mạc Bắc rằng, Giang Sách tôi đồng ý ký lại hợp đồng với ông ta, hơn nữa giá cả vẫn như cũ, không thay đổi."
“Hả?” Hầu Dương kinh ngạc, không đoán ra được Giang Sách định làm gì.
“Nhưng tôi có một điều kiện.” Giang Sách nói.
Hầu Dương dò hỏi: "Điều kiện gì?"
Có thể khiến Giang Sách đưa ra sự nhượng bộ lớn như vậy, nhất định phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816750/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.