Giang Sách đến văn phòng của tổng giám đốc chi nhánh, để đưa thủ tục bàn giao vật liệu cho Viên Nhai Vĩ.
“Mọi việc đã làm xong hết chưa?” Viên Nhai Vĩ hỏi.
"Xong rồi."
"Không có sự cố nào chứ?"
Giang Sách bật cười: "Sao thế, tôi không thể làm tốt chút chuyện nhỏ này à? Sếp Viên, ông quá coi thường năng lực của tôi rồi đấy."
Viên Nhai Vĩ nhất thời biến sắc.
Trong lòng ông ta cũng đang tính toán, rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào.
"Được, tôi biết rồi, cậu lui xuống đi."
"Được."
Giang Sách rời khỏi văn phòng.
Viên Nhai Vĩ liền đóng cửa văn phòng, lén gọi cho Reeves.
"Reeves, cậu đã làm gì vậy? Tại sao Giang Sách lại bình yên trở về?"
"Ông đừng hỏi tôi, tôi chẳng biết gì cả."
"Tại sao tôi lại không hỏi cậu? Tôi đã sắp xếp ổn thỏa sổ buôn lậu rồi, chừng nào cậu cử người đến kiểm tra đây?"
"Kiểm tra cái rắm! Đồ vu oan đã biến mất rồi, sổ buôn lậu kia của ông cũng chẳng còn tác dụng gì nữa."
"Hả? Vậy tôi phải làm sao đây?"
“Ông hãy nghĩ cách lấy nó về đi.” Reeves thờ ơ nói.
Viên Nhai Vĩ thật sự cạn lời, bỏ thứ đó vào trong đã rất khó khăn rồi, bây giờ còn phải lấy về, đùa gì thế?
"Reeves, cậu đang lấy tôi ra làm trò đùa à?"
"Ha ha, ông đây đã tổn thất hơn ba nghìn vạn, làm gì có thời gian để trêu đùa với ông? Cút!"
Reeves cực kỳ thô lỗ cúp điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-ton-chien-than/2816748/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.