Đợi thấy rõ bóng dáng cao ngất kia, sắc mặt của Thủy Mộ Nhi trắng bệch, cả người căn thẳng quên cả đau đớn.
“Tiểu thư…” Bích Nhi vội vàng chạy tới đỡ nàng, lúc này Thủy Mộ Nhi mới lấy lại tinh thần, đứng thẳng dậy.
“Mộ Nhi, sao muội lại ở đây?” Trong xe ngựa Thủy Tĩnh bước ra, chỉ thấy nàng mặc một y phục màu hòng, quần dài màu tím, gương mặt ửng đỏ, quyến rũ không nói nên lời.
“Tham kiến Ninh Vương phi.” Bích Nhi vội vã hành lễ, Thủy Mộ Nhi nhìn nàng ta một cái, lúc này cũng vội vàng nói: “Tham kiến Ninh Vương, Ninh Vương phi.”
Lúc này Ninh Vương đang từ từ bước xuống, nghe vậy, nhíu lông mày hỏi: “Sao hai người lại ở đây?”
Hắn đi đến gần, vô cùng tự nhiên ôm Thủy Tĩnh vào trong ngực. Sắc mặt Thủy Mộ Nhi hơi tái đi, nhưng nhanh chóng phản ứng, vui vẻ nói: “Còn vài ngày nữa là ngày muội xuất giá, cứ ở khuê phòng mãi, nên muốn ra ngoài dạo, chẳng qua không biết bên ngoài cảnh xuân lại tốt như vậy.”
Ninh Vương nghe vậy, dường như ánh mắt ánh lên tia trêu chọc, chỉ thấy hắn cong môi, đôi mắt như hoa đào di chuyển, ngay cả giọng nói có chút mờ ám: “A, nói vậy, Mộ Nhi cô nương lại tư xuân rồi.”
Thủy Tĩnh giấu nụ cười của mình, trách Ninh Vương một câu: “Muội muội đừng giận, tỷ phu chỉ nói đùa với muội thôi.”
Thủy Mộ Nhi bật cười: “Tỷ tỷ nói gì vậy, Mộ Nhi sao dám tức giận, Ninh Vương trêu chọc, Mộ Nhi không biết sao. Dù sao Vương gia là tỷ phu của Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-thiep-khong-the-vuong-gia-dung-voi-mung/60605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.