Hoàng thượng không nói lời nào, đôi mắt hiện lên vẻ giận dữ, một lúc lâu mới đứng lên nói với Thủy Mộ Nhi: “Ngươi nghĩ kỹ chưa, quả thật muốn gả cho Cẩn Vương?”
“Thần nữ nguyện ý” Thủy Mộ Nhi kiên định nói.
Không khí từ từ trở nên kỳ dị, Ninh Vương cười như đang suy nghĩ điều gì, ánh mắt kinh ngạc của Tề Vương vẫn chưa dứt, thần sắc mọi người khác nhau, duy chủ có Cẩn VƯơng vẫn không nói lời nào, cho dù tức giận hay bình thường, hắn cũng chỉ cúi thấp đầu, giống như việc không liên quan đến mình, mặc cho thiếu niên đẩy xe ở phía sau lau vết bẩn bên mép thay hắn.
Rốt cuộc hoàng đế chán ghét nói: “Được, ngươi đã kiên trì như vậy, trẫm sẽ chiều theo ngươi, nhưng mà…” Hắn quay đầu nhìn Thủy Mộ Nhi đang quỳ trên mặt đất nói tiếp: “Chỉ có thể là thiếp.” Nói xong phất tay áo rời đi.
Nụ cười bên mép của Ninh Vương càng sâu hơn, đôi mắt như hoa đào sáng lên như ngọc.
“Chúc mừng muội.” Hắn không chút ngại ngùng đỡ Thủy Mộ Nhi dậy, nhìn thấy ánh sáng trong mắt hắn, Thủy Mộ Nhi kinh ngạc trong chốc lát, hồi lâu mới khẽ cười: “Đa tạ tỷ phu.”
“Mộ Nhi, sao cơ thể muội lại run rẩy vậy?” Thủy Tĩnh đi tới trước mặt đỡ nàng, nghi ngờ lên tiếng.
Thủy Diên Niên vừa nghe lập tức tiến đến: “Mộ Nhi, vết thương đau sao?”
“Không phải, phụ thân.” Thủy Mộ Nhi phủ nhận, đôi mắt đen trắng rõ ràng lướt qua Thủy Tĩnh, cuối cùng rơi vào trên người Ninh Vương: “Vương gia thật may mắn, rốt cuộc tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-thiep-khong-the-vuong-gia-dung-voi-mung/60603/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.